Thập Cửu trừng lớn mắt, một con mèo toàn thân trắng như tuyết, chóp mũi phấn hồng, hiền lành dính người cứ cọ qua cọ lại trên đùi cô, cái đuôi dài mềm mượt của nó quét qua mu bàn tay cô.
Lông xù... mèo!
“Meo, chủ nhân, là tôi Tiểu Ngũ đây, meo.”
...Thập Cửu mở to mắt nhìn mèo trắng, lại nhìn lên cổ tay của mình, vòng tay vẫn còn đó.
Tiểu Ngũ: “Meo, chủ nhân nhìn tôi này, tôi đã biến thành mèo trắng, biến thành con vật mà chủ nhân thích nhất!”
Chính là âm thanh của Tiểu Ngũ, nhưng biết phát ra tiếng người từ con mèo trắng, Thập Cửu nhíu mày: “Tiểu Ngũ, thật sự là ngươi à? Ngươi là yêu quái hả? Ngươi còn có thể biến hóa?”
“Chủ nhân, tôi không phải là...” mèo! Nó uy phong lẫm liệt như thế, mười phần bá khí!
Nhưng khi nhìn Thập Cửu, Tiểu Ngũ vẩy vẩy đuôi, cực kỳ không có liêm sỉ mà liếm ngón tay Thập Cửu: “Meo! Tiểu Ngũ là mèo con, chủ nhân có thích không?”
Đi theo bên người Thập Cửu mười năm, Tiểu Ngũ rõ ràng hơn bất kỳ ai, Thập Cửu rất thích những đồ vật lông xù, được yêu thích nhất là con mèo lông xù. Trước kia nhìn thấy Thập Cửu ôm mèo con hôn hôn, Tiểu Ngũ hâm mộ muốn chết luôn.
Để có được sự yêu mến của chủ nhân, biến thành con mèo thì có sao đâu?
Thập Cửu thuận tay bắt đầu đùa giỡn với mèo, khi nghe tiếng “ùng ục”, hai mắt của cô nheo lại.
Có điều cô vẫn hỏi: “Tiểu Ngũ, ngươi là yêu quái à?”
Tiểu Ngũ lắc đầu: “Là linh khí nhập vào người chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/213672/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.