Thập Cửu khẽ nâng cằm lên, khóe mắt lạnh lùng liếc nhìn Bích La, không có bất kỳ biểu lộ gì.
Bích La nhìn thấy, lập tức trở nên luống cuống. Lão gia nói cô ta nhất định phải trở về bên người Thập Cửu, giám sát hành động của cô, nếu như Thập Cửu không cần cô ta, lão gia sẽ bán cô ta đi! Bích La đưa tay nắm lấy váy của Thập Cửu: “Tiểu thư...”
“Ngươi còn dám đụng vào ta nữa, ta sẽ phế bỏ tay của ngươi.”
Trong nháy mắt, Bích La cứng nguyên tại chỗ, đôi tay run rẩy lập tức thu hồi lại, giả vờ lộ ra một bộ mặt khóc than thê thảm: “Tiểu thư, Bích La thật sự biết sai rồi, Bích La bị nhị tiểu thư uy hiếp! Nhị tiểu thư nói, nếu như tôi không làm, cô ấy sẽ giết tôi, Bích La tuyệt đối không dám hại tiểu thư.”
“À.”
Thập Cửu lạnh lùng nhếch môi, nếu không phải cô trở về, tận mắt nhìn thấy dáng vẻ chân chó của Bích La, nói không chừng cô còn có thể tin Bích La.
Thập Cửu dò xét Bích La, Thập Cửu mở miệng: “Ngươi muốn quay về?”
“Vâng vâng! Tiểu thư, Bích La luôn hầu hạ người, nếu không có Bích La, một mình tiểu thư cô đơn biết bao nhiêu! Bọn họ đều chê cười tiểu thư là phế vật, tôi không giống như vậy, Bích La can tâm tình nguyện hầu hạ tiểu thư!”
Lúc này Bích La nhanh mồm nhanh miệng, phản ứng kịp mà lập tức giả mù sa mưa dập đầu: “Bích La nói sai, phi phi... tiểu thư mới không phải là phế vật.”
“Đủ rồi, đừng có diễn nữa.” Thập Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/213673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.