Vòng tay chớp liên tục hai cái, ấp úng nói: “Không có vì sao gì hết á.”
“Lúc ngươi nói dối sẽ nhấp nháy liên tục hai cái, lời nói cũng sẽ ấp úng. Tiểu Ngũ, ngươi nghĩ rằng ngươi có thể lừa được ta sao?”
Tiểu Ngũ biết giấu không được, dứt khoát cam chịu nói: “Chủ nhân, là vì tôi cứu người, tôi phát hiện ở hội đấu giá đó có giấu thuốc nổ, nhưng lúc đó thuốc nổ đã nổ tung, tôi chỉ có thể cứu linh hồn của người ra.”
Tiểu Ngũ thế mà lại có bản lĩnh này?
Thập Cửu híp mắt, cô chỉ biết rằng Tiểu Ngũ có đầu óc linh hoạt, mềm mại đáng yêu nhưng cũng thông minh, còn có một không gian để cô cất đan dược, thế mà còn có thể mang linh hồn đi?
“Tôi không thể giữ linh hồn của chủ nhân được lâu, nên đành phải phá vỡ không gian để đưa người đến đây, nhưng có điều thân thể Thập Cửu này lại rất phù hợp với chủ nhân, hơn nữa dáng dấp cũng giống nhau như đúc!”
Thập Cửu sờ sờ mặt.
Lúc nãy khi cô tắm cũng đã nhìn thấy mình ở trong gương, thật sự là giống nhau như đúc, đây là phiên bản thu nhỏ của cô lúc cô mười ba tuổi.
Thập Cửu: “Ngươi vừa mới nói hội đấu giá có thuốc nổ.”
“Là cái loại mà có thể nổ tung mọi người lên trời.”
Hóa ra “bùm” một tiếng, lại chính là tiếng nổ tung, nhưng ai làm?
Thập Cửu suy nghĩ vài giây, hỏi tiếp: “Vậy ta có thể trở về không?”
“Không thể.” Tiểu Ngũ yếu ớt nói: “Thân thể đã bị cháy thành tro, không thể quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-thien-ha/213671/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.