Lúc này Trung Cường phẫn nộ quát lên:
- Lũ chuột bọ muốn chết sao mà chưa chịu lui ra!
Chữ ra vừa phát ra khỏi miệng thì hữu chưởng của chàng đã phóng ra mấy đạo kình lực tiềm tàng.
Trí Mẫn sợ bứt dây động rừng, không có lợi cho công việc nên nàng vội kêu lên:
- Xin dừng tay, xin dừng tay!
Tiếng kêu của nàng chưa dứt thì một tiếng bùng và mấy bước chân nặng nề vanglên liên tiếp, thân thể to lớn trì độn của đại hán đã bị chưởng lực củaTrung Cường đánh bật ra ngoài cửa.
Đại hán trì độn mặt mày táixám, hai mắt trợn tròn, hai tay gã ôm chặt lấy bụng dường như đang vậncông điều tức, gã phát giác rằng mình chưa thọ thương. Nghĩ ngợi mộthồi, gã bỗng ngơ ngác.
Trí Mẫn bước lên một bước, ôn tồn nói với hai đại hán áo xám:
- Chúng tôi đến tổng đàn của quý giáo để phó ước theo lời mời của Longđàn chủ, hôm nay đã trễ nên mới trọ ở trong khách điếm này, không biếthai vị đến đây có điều chi kiến giáo.
Đôi mắt nhỏ ranh mãnh củađại hán gầy gò bỗng đảo quanh một lượt, gã ngộ nhận hai người là bạn bèdo Long đàn chủ mời tới tổng đàn để tham gia cuộc tỷ võ, do đó gã mởmiệng tươi cười gập người lại nói:
- Bọn tiểu nhân đáng chết, không biết hai vị là khách quý của tổng đàn bổn giáo, xin hai vị rộng lượng bao dung.
Lúc này bọn phục vụ đã mang bữa tối lên cho Trung Cường và Trí Mẫn, nhìnthấy tình hình trước cửa phòng, gã sợ quá đứng mãi ở phía xa xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-than-thau/27428/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.