Trung Cường xem xong, chàng điểm chân xuống đất phi thân vọt ra bênngoài, đưa mắt nhìn thì thấy bầu trời xanh thẳm ánh trăng sáng ngời,trên mái ngói của khách điếm đã bắt đầu lấp lánh sương đêm. Từ phía xaxa trong góc tối của mái nhà, có một bóng người xẹt đi và mất hút.
Trung Cường cau mày định phi thân đuổi theo, thì bỗng đâu có hai tên tiểu nhị bước ra ngoài sân.
Trí Mẫn lập tức hạ giọng nói:
- Người đã đi xa lắm rồi, đừng đuổi theo nữa.
Trung Cường bực dọc hừm lên một tiếng và quay lưng bước vào trong phòng, nàng đợi Trung Cường ngồi xuống ghế xong mới khe khẽ nói:
- Cường caca, muội cảm thấy mảnh giấy này và bóng nhỏ gầy gầy lúc nãy mình gặptrên đường khi đến đây hình như có liên quan với nhau.
Trung Cường gật đầu đồng ý, chàng chợt cau mày và nói:
- Từ khi huynh hạ sơn đến nay, chưa hề gặp ai tên là Tố Liên sư thái.
Trí Mẫn chợt trầm tư và nói:
- Có thể người gửi thư lại cố ý gây nhiễu hoặc giả Tố Liên sư thái là người của Thư Hùng giáo?
Đôi mày của Trung Cường giãn ra, chàng lập tức đứng dậy và nói:
- Mẫn muội, đi thôi! Bây giờ gần đến canh ba, chúng ta đi sớm về sớm.
Trí Mẫn giật mình, vội lên tiếng hỏi:
- Chúng ta phải đi sao?
Trung Cường mỉm cười và đáp:
- Không đi, bọn chúng sẽ cười cho.
Chàng lại hạ giọng nói tiếp:
- Hơn nữa Khôn Long lão tiền bối vẫn chưa đến, ngày mai chúng ta còn phải ở lại đây thêm ngày nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thu-than-thau/27427/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.