Hai người còn chưa về đến nhà đã nghe thấy tiếng chim cánh ngắn kêu “cúc cù cù”. Ngoài cửa có mấy con thú con đủ loại đang nhòm ngó, muốn vào nhưng lại không dám. Thấy họ trở về, lũ thú con vội vàng co giò bỏ chạy.
“Phụt.” Bạch Tinh Tinh không nhịn được cười, cô đung đưa chân ra hiệu cho Curtis đặt mình xuống.
“Mấy đứa đó không phải là muốn ăn thịt chim cánh ngắn chứ?” Bạch Tinh Tinh vừa nói vừa đi vào nhà, “Chim cánh ngắn vẫn chưa được cho ăn, chắc nó đói lắm rồi.”
Khi Curtis bước vào, tiếng “cúc cù” đột nhiên im bặt, không còn một tiếng động nào.
Bạch Tinh Tinh không nhìn thấy gì trong bóng tối, “Chim cánh ngắn đâu rồi? Bị anh dọa sợ mất tăm rồi.”
“Cúc cù!” Chim cánh ngắn kêu lên hai tiếng thất thanh, bị Curtis tóm lấy hai chân đưa đến trước mặt Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh mở to mắt, nhìn một lúc lâu mới thấy rõ hình dáng của con chim, “Nó ăn gì nhỉ?”
“Nó ăn tạp, chim cánh ngắn là loài ăn tạp.” Curtis nói.
Ý nghĩ đầu tiên của Bạch Tinh Tinh là cho nó ăn gạo, nhưng rồi nhanh chóng nhớ ra gạo ở đây rất quý, lại nghĩ đến giỏ cá, “Thử xem nó có ăn cá không.”
“Được.”
Curtis xuống nước bắt cá, còn Bạch Tinh Tinh thì ở trên bờ rửa miếng thịt ba chỉ, sau đó lấy vài nhúm muối xát lên thịt. Muối cho rất ít, nhiệt độ ban đêm thấp, chắc sẽ không bị hỏng.
Curtis mang cá lên nhưng chim cánh ngắn lại không ăn.
Hai người đoán là vì hơi thở của Curtis dọa nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682369/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.