Bạch Tinh Tinh đợi Parker quay về rồi mới nhắc đến chuyện của Vinson: “Này, hôm nay Vinson cho em ăn một viên lục tinh đấy.”
“Cái gì?” Parker kinh ngạc ngồi thẳng dậy.
Vinson lại có thể săn được cả Thảo Thực Cự Thú, quá mạnh mẽ.
Tuy Thảo Thực Cự Thú ăn chay nhưng sức tấn công của chúng lại mạnh hơn loài ăn thịt rất nhiều, kích thước của chúng cũng lớn hơn loài ăn thịt cả một vòng, da lại càng cứng rắn hơn. Chỉ có thú nhân bốn vằn mới dám liều mạng với chúng, nhưng cơ hội thành công cũng rất mong manh, còn phải dựa vào vận may.
Curtis nói: “Sau này ta kiếm được lục tinh sẽ trả lại cho hắn.”
“Vâng.” Bạch Tinh Tinh gật đầu, “Em cũng không muốn nhận đâu, thứ này quý giá quá. Nhưng rốt cuộc lục tinh có tác dụng cụ thể gì vậy ạ? Em ăn xong chỉ cảm thấy cơ thể rất thoải mái.”
Parker nhanh nhảu trả lời: “Một viên lục tinh bình thường có thể tăng cho thú nhân mười năm tuổi thọ. Em xem mẹ ta trẻ như vậy là vì cứ mười năm cha ta lại tặng cho bà một viên đấy.”
“Oa!” Bạch Tinh Tinh hít một hơi kinh ngạc, “Vậy nếu cứ ăn mãi thì chẳng phải sẽ không bao giờ c.h.ế.t sao?”
“Không biết nữa.” Parker nói: “Không ai có thể thành công mãi được, thú nhân bốn vằn sống lâu nhất ở Vạn Thú Thành cũng mới hơn một trăm tuổi thôi. Cha ta đã sống hơn bảy mươi năm rồi, biết đâu lần sau sẽ…”
“Em hiểu rồi, đúng là đánh cược bằng cả tính mạng.” Bạch Tinh Tinh tò mò về loài cự thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/4682370/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.