Bà vợ còn chưa nói gì, Tần Mục liền cười nói:
- Lãnh đạo, xem ra ông vẫn hiểu lầm tôi nhiều lắm.
Lý Đại Đồng hừ lạnh một tiếng, xoay người chắp tay sau lưng đi vào phòng. Tần Mục cười hiền lành gật đầu với bà vợ, đưa túi trong tay cho bà, nói:
- Lãnh đạo có hiểu lầm với tôi, tôi đây tới là để chịu đòn nhận tội đây. Mời cứ làm việc, không chừng trưa chúng tôi còn uống mấy chén cùng nhau thôi.
Lý Đại Đồng đi trước nghe thấy Tần Mục nói chuyện với ngữ điệu như thế, trong lòng cũng hơi động.
Bà vợ vui mừng tiếp nhận mấy thứ trong tay Tần Mục, lầm bầm:
- Lão già này quá bướng bỉnh, tiểu tử, cháu tên gì thế?
Lời nói vẫn mang chất nông thôn.
Tần Mục cười nói:
- Thím, cháu là Tần Mục, không biết lãnh đạo từng nhăc tới chưa?
- Tần Mục?
Bà vợ hiển nhiên chưa từng nghe tới tên của hắn, vẻ mặt mờ mịt.
- Thím, thím đi trước đi, cháu đi nói chuyện cùng lãnh đạo, có chỗ nào làm không tốt vẫn còn cần lãnh đạo phê bình, giám sát.
Tần Mục mỉm cười, không có chút làm ra vẻ.
- Đi đi, lão già bướng bỉnh, nếu nói chuyện khó nghe, cháu bảo thím.
Bà tủm tỉm cười, cầm lấy đồ Tần Mục đưa đi sang phòng khác.
Tần Mục đi vào trong phòng, lấy một hộp Thạch Lâm, chậm rãi bóc ra, sau đó đưa một điếu thuốc cho Lý Đại Đồng, rồi thở dài:
- Lý trưởng trấn, chúng ta hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972163/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.