Khóe mắt Tần Mục háong nhìn vẻ mặt của Lý Đại Đồng, tiếp tục nói:
- Nhưng mà tôi cũng không gật bừa mấy kiểu gieo trồng phải tính theo mùa như thế, nhu cầu thị trường là thế, nếu mỗi nơi đều cùng làm, cuối cùng kẻ thiệt thòi chỉ có dân chúng.
Hắn chậm rãi đứng lên, ánh mắt chuyên chú nhìn Lý Đại Đồng:
- Thôn Tây Sơn cũng chỉ có mấy khoảng ruộng như thế, huống chi lại chẳng phì nhiêu gì, chúng tôi thật sự không dám lấy miếng ăn ra mà đùa.
Lý Đại Đồng giống như nghe Tần Mục nói trúng tâm sự, thở dài một tiếng nói:
- Chuyện này tôi cũng nhiều lần báo lên huyện, trừ thôn Tây Sơn các anh ra, những thôn khác đều gieo trồng hoa cúc, tôi vẫn nói mà không được.
Nói xong, ông lại cười tự giễu một chút:
- Có thể là có một số người không thuận mắt tôi.
Tần Mục bật cười nói:
- Trưởng trấn Lý, ông có khi buồn lo vô cớ rồi. Chính sách của quốc gia không đổi, chẳng lẽ huyện lại làm trái đi sao? Bây giờ có nhiều chỗ toàn bộ đều trồng hoa cúc, nhưng lại không thuận theo quy luật thị trường, bọn họ chịu thua thiệt, gục cũng đúng thôi.
Câu này Tần Mục nói ra vẻ rất lão làng, dường như có hơi hướm của người làm quan.
Lý Đại Đồng cũng có chút ngoài ý muốn, lão vẫn luôn coi Tần Mục là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt, nhưng lại vẫn luôn không nói nên lời, nhất là khi hắn nói tới chuyện trồng hoa cúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1972162/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.