Bảo mình đi tới thôn Hạ Sơn cắm điểm, Mã Trường Hà là muốn đoạt quyền của mình, hay là muốn cho mình nan đề? Tâm tư của lão gia hỏa này thật đúng là làm cho người ta không đoán ra. Tần Mục nhai bánh bột ngô, uống một ngụm nước lạnh.
Từ lời của lão Binh nói, biết được hắn năm đó đi bộ đội là thuộc hạ của Hàn tướng quân. Cha của Hàn tướng quân chính là lão lãnh aodj cùng thời đại với Tần lão gia tử, bây giờ trong quân đội chính là một nhân vật dậm chân một cái quân đội phải rung chuyển. Hàn Tướng quân cũng là một thành viên hổ tướng, hiện tại huyện Tây Bình có một chi quân đội đóng lại là thuộc quản hạt của Hàn Tướng quân.
Tần Mục ăn cơm xong, an ủi lão Binh phải an tâm dưỡng bệnh, có bao nhiêu khó khăn thì nói ra, trong thôn không thể giải quyết thì hắn sẽ giúp, làm lão Binh đang bị bệnh tra tấn của bệnh tật, mắt nhìn thấy muốn rơi lệ.
Rời nhà lão Binh, Tần Mục thở dài một tiếng nói ra:
- Bảo hiểm y tế của nông thôn cần phải làm, dân chúng trả giá cho quốc gia quá nhiều, chúng ta vì dân chúng quá ít, quá ít rồi.
Cuối cùng nhất Tần Mục vẫn đi tới trong nhà trưởng thôn Bành Hữu Hải ở lại. Đối với nhà khác trong thôn, nhà của Bành Hữu Hải quét dọn sạch sẽ, điều kiện cũng không tệ, ít nhất cũng là nhà mái lợp năm gian, là Bành Hữu Hải chuẩn bị cưới vợ cho con. Con của Bành Hữu Hải mặc dù mới mười lăm mười sáu tuổi, nhưng phong tục ở nông thôn, trước khi kết hôn phải có phòng tân hôn cho bà mối ghé thăm.
Ở trong thôn Hạ Sơn vài ngày, Tần Mục mỗi ngày đều đi dạo trong thôn, tìm mấy người nói chuyện phiếm. Người trong thôn ngay từ đầu đều tránh hắn, nhưng mà thời gian dài, Tần Mục không có bao nhiêu cái giá đỡ, lại tự xưng đã từng làm trưởng thôn nghèo khó là thôn Tây Sơn, cũng có chủ đề với dân chúng ở đây. Nhưng hắn vừa định đi xem đất, đã bị Bành Đức Lượng cùng Bành Hữu Hải tìm chủ đề kéo lại, nhưng mà cũng phát giác trong đó có vấn đề.
Qua mấy ngày, Tần Mục chuyển vào trong huyện, gặp mặt Quý Thu. Thì ra hình thức cải cách xí nghiệp nhà nước của huyện Tây Bình được bí thư thị ủy coi thành trọng điểm, cũng bảo các thành phố dùng danh nghĩa huyện ủy huyện Tây Bình trình bản thảo lên, cũng khiến cấp trên coi trọng, bản kế sách gần như hoàn thiện đưa lên bộ ngoại giao, sinh ra chấn động không nhỏ. Chỉ cần bằng kế hoạch này, một ít thường ủy của huyện Tây Bình lúc trước còn phản đối này nhọ. Quý Thu cùng Bạch Quang Lượng phân biệt nhận được thông tri của tỉnh ủy cho bọn họ tới trưởng đảng tỉnh ủy học tập một phen.
Bởi vì còn cách về hưu không bao nhiêu thời gian, một đám thường ủy bị ném vào trong trường đảng, chuyện này trong lịch sử rất ít thấy, người sáng suốt cũng biết Quý Thu và Bạch Quang Lượng giờ rất sáng, được đề thăng lên cương vị mới trong thời gia n không xa.
Quý Thu hôm nay tóc chải vuốt phi thường cẩn thận, hơn năm mươi tuổi trên mặt rạng rỡ, giống như trẻ lại vài tuổi. Nhìn thấy Tần Mục tới chơi, Quý Thu thật cao hứng nói chuyện với Tần Mục, về Tần Mục nói kế hoạch sơ bộ trong tương lai, cũng muốn Tần Mục đảm nhiệm nhiều chức vụ quan trọng trong huyện.
Tần Mục rất khách khí cự tuyệt, hắn phát hiện Dược Mã Hương tồn tại vấn đề không nhỏ, nếu như không làm vấn đề rõ ràng, hắn không muốn rời khỏi.
Thông qua tiếp xúc thời gian này, Quý Thu biết rõ Tần Mục người trẻ tuổi này có trí tuệ chính trị rất cao, nhưng mà tính tình bướng bỉnh không ai sánh bằng, cũng không có miễn cưỡng Tần Mục, dặn dò hắn phải cẩn thận làm việc. Đây cũng là lần đầu tiên Quý Thu tỏ vẻ quan tâm Tần Mục, bởi vì nói gần nói xa ý tứ chỉ có một, chờ hắn đi rồi thì bảo Tần Mục chiếu cố Quý Chí Cương một chút. Hắn đã nghe được tiếng gió, công tác của hắn sẽ không do người trong thường ủy đảm nhiệm, mà là tỉnh phái người xuống làm, hình như là dòng chính của bí thư tỉnh ủy, cũng có quan hệ với Trương phó chủ tịch tỉnh. Nhất triều thiên tử nhất triều thần, Quý Thu sợ chính mình đi rồi, bằng tính tình của Quý Chí Cương sẽ không đánh tốt quan hệ.
Vừa muốn đi ra kinh doanh. Tần Mục mang theo suy nghĩ đáp ứng thỉnh cầu mờ mịt của Quý Thu, liền đứng dậy đi qua bên Bạch Quang Lượng. Bạch Quang Lượng cũng nói lời thấm thìa với Tần Mục một phen, dặn dò Tần Mục làm việc phải ổn, không thể quá mức vội vàng xao động.
Hai người rời khỏi sẽ khiến cho cục diện chính trị của huyện Tây Bình sinh ra thay đổi lớn, trong khoảng thời gian này trong huyện nhất định sẽ gió nổi mây phun, nhà mình suy nghĩ chuyện mình, nhân sự thay đổi là không ít. Tần Mục rời khỏi văn phòng huyện ủy, cân nhắc một chút, hắn đi tới ban thanh tra kỷ luật gặp bí thư Khổng Kiến Quốc ngồi ổn nhất, liền mua hai bình rượu, chạng vạng tối gõ cửa nhà Khổng Kiến Quốc.
Khổng Kiến Quốc mở cửa thấy là Tần Mục, lại nhìn thấy trong tay hắn mang đồ vật, trừng mắt, vừa muốn giáo dục Tần Mục, Tần Mục cười nói:
- Lỗ bí thư, hôm nay cháu tới không phải mang thân phận thuộc hạ, đến uống rượu với chú chứ không phải nói chuyện công tác, chú không nên nắm tóc cháu đấy.
Khổng Kiến Quốc nghe Tần Mục nói như vậy, xác thực là đạo lý, cười nói:
- Tiểu Tần, làm gì có chuyện đó, vào đi.
Trong nhà Khổng Kiến Quốc bố trí rất mộc mạc, không có gì loè loẹt cả, cũng không có giấy khen gì treo tường. Hai người sau khi vào nhà, bạn già của Khổng Kiến Quốc tiếp đồ vật trong tay Tần Mục, oán trách lão già kia về tới nhà còn có bộ dáng cự tuyệt người ngàn dặm, Tần Mục mỉm cười tiếng kêu bá mẫu.
Tần Mục tới lần này, chủ yếu là nghe ngóng từ chỗ Khổng Kiến Quốc ai là người phụ trách đóng quân ở gần thôn Hạ Sơn. Khổng Kiến Quốc nghe Tần Mục hỏi thì cổ quái nhìn hắn, Tần Mục có chút mơ hồ.
Đợi đến lúc bạn già Khổng Kiến Quốc thu xếp mấy món ăn cho hai người, bọn họ ngồi vào bàn rượu, Khổng Kiến Quốc mới hỏi Tần Mục lễ mừng năm mới này là bao nhiêu tuổi.
Tần Mục có chút mơ hồ, lễ mừng năm mới, trên thực tế Tần Mục vẫn chưa tới hai mươi mốt tuổi, nhưng mà dựa theo phép tính, lễ mừng năm mới sẽ tăng tuổi mụ, có thể nói là hai mươi hai tuổi. Khổng Kiến Quốc cười lên cạn ly với Tần Mục, thấp giọng nói ra:
- Cháu nghe được tiếng gió hay chưa?
Cho dù tâm tư Tần Mục sáng long lanh, cũng bị câu không đầu không đuôi này làm khó hiểu, lắc đầu nói ra:
- Khổng bí thư, lời này cháu thực nghe không hiểu.
Khổng Kiến Quốc cười ha ha, nói ra:
- Nên gọi là Khổng bá bá đi.
Tần Mục theo ý kiến Khổng Kiến Quốc gọi Khổng bá bá, Khổng Kiến Quốc cười lên ha hả. Đây là xưng hô rất thân mật, có bí thư ban thanh tra kỷ luật ủng hộ sau lưng, Tần Mục quyết định có một số việc cũng không để ý cẩn thận, một ít thủ đoạn cũng nên lấy ra dùng.
Hai người lại uống vài chén rượu, Khổng Kiến Quốc thấp giọng hỏi:
- Tiểu gia hỏa, có phải gặp vấn đề khó hay không?
Tiểu gia hỏa, tiểu quỷ, đây là xưng hô thân thiết, trong lòng nóng hổi, nói ra chuyện của lão Binh, muốn đi tới chỗ đóng quân của Hàn Tướng quân tra xem tình huống xuất ngũ của lão Binh
Khổng Kiến Quốc nghe Tần Mục nói thế, biết rõ hắn hoài nghi Dược Mã Hương thôn Hạ Sơn có vấn đề gì đó, cân nhắc nói ra:
- Quân đội cùng địa phương không can thiệp vào chuyện của nhau, như vậy cháu tùy tiện đến thăm, người ta có tiếp cháu hay không là chuyện khác. Theo ý của chú thấy, chuyện này cháu nên chậm một chút, ổn vừa vững. Lễ mừng năm mới, nếu như chuyện thành...
Tần Mục đầu đầy sương mù, nhịn không được hỏi một câu:
- Cái gì chuyện của cháu?
Khổng Kiến Quốc mặt mũi tràn đầy thần bí, không nói thêm lời nào, liền nói sang chuyện khác với Tần Mục, làm Tần Mục triệt để mơ mơ màng màng, nhưng mà Tần Mục cảm thấy Khổng Kiến Quốc nói có mấy phần đạo lý, Dược Mã Hương nếu quả thật có cái nắp, những năm qua cái nắp này được người ta gia cố quá ín, từ trên xuống dưới chuẩn bị không sai biệt lắm. Muốn mở cái nắp này ra dùng man lực mở là không được, phải tìm được căn nguyên mở cái nắp, từ đầu tới đuôi hốt gọn một mẻ.
Khổng Kiến Quốc là lão thành của ban thanh tra kỷ luật, cộng thêm Tần lão gia tử bên kia nói chuyện về Tần Mục cũng mang khẩu khí giáo dục, bảo những năm này ban thanh tra kỷ luật xuất hiện một ít bản án cho Tần Mục phát hiện. Ý của hắn rất rõ ràng, cho Tần Mục ngàn vạn phải cẩn thận, thủy triều cải cách kinh tế thật ra là viên đạn bọc đường, muốn hắn nhất định phải hoàn toàn chú ý, không cần thiết đi đường nghiêng, cô phụ lòng lão gia tử.
Sau khi nói chuyện với Khổng Kiến Quốc, Tần Mục cũng có lợi ích không nhỏ, ngày hôm sau trở lại thôn Hạ Sơn, vẫn còn cân nhắc lời ẩn ý của Khổng Kiến Quốc.
Ở trong thôn Hạ Sơn vài ngày, Tần Mục chợt nghe được tin tức, bí thư huyện ủy huyện Tây Bình mới được cử xuống, người này từng nhậm chức phó thư ký trưởng của bí thư tỉnh ủy, tên là Lưu Công Thành, tuổi cũng không lớn, cũng chỉ ba mươi bảy. Vị trí chủ tịch huyện thì huyện ủy phó bí thư Hầu Cửu Châu tạm thời nắm giữ, cần lái chờ người tới tiếp quản, sau khi bỏ phiếu xong mới xóa được chữ "Quyền" đi. (Quyền cũng có nghĩa là tạm thời)
Nhìn thấy quyền lợi của huyện Tây Bình luân chuyển, Tần Mục lúc này thở dài. Hầu Cửu Châu cũng biết luồn cúi, rốt cuộc hắn bắt nhờ xe vụ cải cách xí nghiệp nhà nước. Hắn đối với Hầu Cửu Châu người này đã có cái nhìn, Hầu Cửu Châu tăng chức làm hắn khó chịu, nhưng đây cũng là chuyện khó tránh được, Tần Mục tâm tư nặng, cả ngày đứng ở trong phòng Bành Hữu Hải đọc sách.
Tần Mục sống yên ổn làm cho Bành Đức Lượng cùng Bành Hữu Hải thở dài. Bí thư Mã Trường Hà đã nói chuyện qua, phải giấu chuyện ở thôn Hạ Sơn đi, Tần Mục đi vào trong đó là bị cô lập, chỉ cần đừng cho hắn tìm ra cái gì là được, không nghe tiếng gió trong miệng thôn dân, chuyện khác tùy tiện Tần Mục đi làm.
Huyện Tây Bình qua nhiệm kỳ mới, tâm tư củ Mã Trường Hà đặt lên bí thư huyện ủy mớii. Dĩ vãng Mã Trường Hà không thành công chấp nối với Quý Thu, nhưng mà thành công khiến nhân vật cao hơn gây áp lực cho Quý Thu, yêu cầu thả rộng chính sách cho Dược Mã Hương một ít, dù sao đó là hương trấn nổi danh của huyện, xí nghiệp trọng điểm của thành phố cũng ở đây. Quý Thu mặc dù không có tham dự chuyện của Dược Mã Hương, nhưng cũng không có gióng trống khua chiêng thăm dò.
Qua nhiệm kỳ mới, Mã Trường Hà cũng không muốn dẫn lửa thiêu mình, cho nên vận dụng quan hệ đi thăm dò.
Tâm tư của hắn đặt trong huyện, Tần Mục bên này nhìn chằm chằm vào cũng lỏng lẽo lại. Ai cũng biết hậu trường của Tần Mục là Bạch Quang Lượng, hôm nay Bạch Quang Lượng đi trường đảng tỉnh ủy, Tần Mục trở thành cô đơn, coi như bị Tần Mục phát hiện chút gì đó, với tư cách người trẻ tuổi không gốc rễ, Mã Trường Hà muốn sửa trị hắn cũng có không ít biện pháp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt đã tới tháng mười hai. Tần Mục trong khoảng thời gian này cũng không có quá thanh nhàn, gặp amwtj Quý Chí Cương mấy lần, nói chuyện cải cách mấy lần. Người mới cũng cũng xem trọng, công tác vẫn do Quý Chí Cương đi làm, hình như là đạt được chỉ thị của tỉnh ủy bên kia, về chuyện cải cách xí nghiệp nhà nước đã nói chuyện thân mật với Quý Chí Cương mấy lần, vấn đề trong đó trao đổi không ít ý kiến với Quý Chí Cương, Quý Chí Cương không có bởi vì Quý Thu rời khỏi mà thất thế, ngược lại không có Quý Thu giám sát, làm chuyện gì cũng thành thạo, từ thiếu gia ăn chơi trở thành thương nhân thành công, kiếm được không ít tiền.
Thời điểm nhàn hạ, Tần Mục cũng nói chuyện điện thoại với Lưu Đan mấy lần. Lưu Đan giống như biết rõ quan hệ giữa Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai, cũng không ngăn cản. Tần Mục cũng vui vẻ hồ đồ, mà bên này ảnh hưởng tới sinh hoạt của Lưu Đan thật lớn, làm cho Lưu Đan khóc nhiều lần, chết sống muốn vứt bỏ học tập trở lại bên người Tần Mục, Tần Mục tận tình khuyên bảo khích lệ ở lại.
Nhưng mà nhìn hào khí bình tĩnh, lại bị một nữ nhân tiến tới triệt để quấy rầy.
Trung tuần tháng mười hai, Tần Mục chấm dứt ba tháng cấm điểm trong thôn Hạ Sơn quay về, Mã Trường Hà cũng tán thưởng công kích ba tháng qua của Tần Mục. Tần Mục rất là bất đắc dĩ, nếu như mình tra được mấy thứ gì đó chỉ sợ lão hồ ly này sẽ tức giận, ba tháng hành quân lặng lẽ mới đổi lấy lão hồ ly này khích lệ.
Nhưng mà Tần Mục không phải người ngu, con mắt cũng không có mờ, càng như vậy hắn càng hiểu rõ ràng, cái nắp này không phải chuyện đùa, bằng năng lực mình Tần Mục hắn không có năng lực xốc lên. Không có lực lượng gia tộc trợ giúp, muốn động Dược Mã Hương được người ta kinh doanh mấy chục năm, thật sự là phải bận tâm nhiều.
Quan trường, không phải nhiệt huyết xông lên là tốt. Có câu truyền lưu thật lâu, muốn làm quan tốt thì ngươi phải tệ hơn cả quan xấu, nếu không ngươi sẽ chết dưới thiết kế của người ta.
Nghe Mã Trường Hà nói vài câu khích lệ không mặn không nhạt, Tần Mục biểu hiện cảm động rất lớn, nắm hai tay Mã Trường Hà cảm tạ tổ chức cho hắn có cơ hội gần dân thực tế, trong mắt Mã Trường Hà hiện ra vui vẻ, nhìn Tần Mục nói ra:
- Tần hương trưởng ah, trong huyện mới phân xuống một cán sự, tôi thấy tuổi hai người không kém lắm, cho nên bảo cô ta đi theo học hỏi anh, có lòng tin chỉ giáo tân binh hay không?
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Cảm ơn bí thư ưu ái, tôi cảm thấy không thành vấn đề.
Mã Trường Hà gật gật đầu, cầm lấy điện thoại gọi cho Mã Hòa Bình đi qua, bảo Mã Hòa Bình mang tiểu Cừu tới, cũng làm quen với Tần Mục.
Không lâu sau khóe miệng Mã Hòa Bình nhếch lên nụ cười vui vẻ, mang theo một người mặc áo lông bằng sợi tê-ri-len màu hồng phấn đi tới, hạ thân mặc quần mini bó sát người màu đen, chân mang giày da trâu đi tới. Tần Mục quan sát một chút, cô bé này trang điểm hơi mỏng, ăn mặc rất hợp mốt hiện đại, trong nội tâm bắt đầu suy nghĩ, cô bé này có thể tới Dược Mã Hương, chắc chắn là có quan hệ.
Mã Trường Hà giới thiệu, cô nương này tên là Cừu Tiểu Thiền, tốt nghiệp vài năm, vẫn đang ở nhà chờ xếp việc làm, hiện tại có cơ hội cho nên cấp trên phân cho Dược Mã Hương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]