Ta cúi đầu đứng yên, không dám động.
Tiêu Chính trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng, “Cha nàng đã nói?”
Ta biết hắn đang nhắc đến việc gì nên gật gật đầu.
“Nàng không muốn tiến cung?”
Lão đại, vấn đề này ngươi muốn ta trả lời thế nào đây? Nếu ta nói không muốn, ngươi nhất định sẽ không vui. Nhưng ta chán nản ra sao, lại đi uống rượu giải sầu thế nào, ngươi đều nhìn thấy tận mắt. Nếu ta nói ta nguyện ý, ngươi sẽ tin à?
Ta chỉ đành không nói lời nào.
Dường như Tiêu Chính khẽ thở dài, hay là ta đã nghe nhầm. Hắn lại cầm lấy tay ta như trước, nhẹ giọng hỏi: “Người vừa rồi chính là người nàng thích sao?”
Vấn đề này, ta lại càng không biết trả lời ra sao! Nếu ta nói thích, ngươi sẽ nói ta và Hoắc Viêm đúng là một đôi gian phu dâm phụ, sau đó sẽ cho hắn một đao lìa đời; còn nếu ta nói không thích, ngươi lại càng xem Hoắc Viêm là một tên háo sắc, dám cả gan trêu ghẹo Hoàng phi tương lai, cũng là một đao lìa đời. Ta thật sự không biết phải nói thế nào cho đúng.
Vì thế ta lại không nói gì.
Tiêu Chính mỉm cười, nói: “Nàng không nói, ta biết phải làm thế nào?”
Ta nuốt nước miếng, thận trọng lên tiếng: “Bệ hạ…tên Hoắc Viêm đó là bằng hữu nhiều năm của tiểu nữ. Có lẽ hôm nay hắn hơi quá chén, cho nên có chút không được tỉnh táo. Kính xin bệ hạ bỏ qua cho hắn. Dù sao…dù sao khi trở về ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443035/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.