Ngay sau tiết học, Quý Hoàng quay lại. Anh ngồi trênsofa, đọc lại lần nữa bài viết của Thái Hồng, cầm bút xanh đánh dấu vài chỗ.
Sofa không lớn, Thái Hồng không tiện qua đó ngồi, cảmthấy như thế quá thân mật, càng không tiện ngối phía đối diện, giống như anhđang tiếp học sinh. Dù sao cũng là nhờ người ta giúp đỡ, khiêm nhường một chútthì hơn. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô kéo ghế qua, đặt ngay cạnh sofa, ngồixuống đối diện với Quý Hoàng.
Cuộc trò chuyện có lẽ sẽ không nhẹ nhàng, có khả năngxảy ra một cuộc đối đầu mới. Cuộc hỏi đáp ở hội thảo lần trước, hai người gầnnhư hòa nhau, rốt cuộc vẫn là tuổi trẻ hiếu thắng, Quý Hoàng không phục và đãđuổi theo cô.
Bây giờ, cuối cùng đã có cơ hội gỡ gạc rồi. Trong lòngThái Hồng thầm lo lắng, bắt đầu chất vấn rồi đây.
“Cô Hà, trong bài viết cô không ngừng nhắc đến “chủthể”, “cá thể”, và “cái tôi”, xin hỏi ý nghĩa của ba từ này là gì? Có gì khácbiệt? Cô có thể giải thích cụ thể một chút không?”
Cao thủ quả nhiên là cao thủ. Ngay phút đầu tiên TháiHồng đã rơi vào lúng túng. Cô nghĩ rằng anh sẽ hỏi thủ pháp tự sự của Trương ÁiLinh, hỏi cô kết cấu không gian độc đáo trong tiểu thuyết, hoặc chí ít sẽ hỏivề quan niệm tình yêu và tình thân của Trương thị. Những câu hỏi đó Thái Hồngđều có thể đối phó được. Nhưng, Thái Hồng cũng có tật xấu, biết rõ nhưng khôngsửa được. Cũng giống các giảng viên trẻ mới vào nghề khác, Thái Hồng thích sửdụng các thuật ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoang-vang/1932818/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.