Việc không thể chậm trễ. Thái Hồng bỏ luôn giấc ngủtrưa, đi thẳng đến thư viện quốc gia tìm Hàn Thanh.
Nói đến những người bạn tốt của Thái Hồng thời đạihọc, có không ít người ở lại thành phố này, mấy dịp lễ, Tết cũng thường gặpnhau, nhưng thân thiết nhất vẫn là Hàn Thanh. Hàn Thanh có tài viết thư pháp,từng là thành phần cốt cán của ban tuyên truyền hội sinh viên, trong ký túc xánổi tiếng là người tính tình tốt, dễ chịu, khiêm tốn, biết nhường nhịn, đoantrang, hiền thục, gia giáo, lễ phép, là con người truyền thống. Các chị em, bạnbè có mẫu thuẫn gì cô đều đứng ra hòa giải. Tóm lại, Hàn Thanh nghiêm chỉnh,mẫu mực, hồn hậu, đoan trang. Nghe đồn năm đó Hàn Thanh yêu say đắm Hạ Phongchính vì thích nét chữ Triệu tròn trịa, thanh tú của cậu ta. Các lối thư phápcô đều đã học, nhưng khi học đến thể Triệu thì không sao học được, có sao vẫncứ thiếu chút gì đó phóng khoáng. Thế nên cô ngưỡng mộ Hạ Phong, liền tìm đếnthỉnh giáo, hai người trước luận thư pháp, sau luận văn chương, cuối cùng traonhau con dấu tự khắc bằng đá.
Lúc Thái Hồng tìm được Hàn Thanh, cô đang chăm chú laulớp gạch men trang trí trên tường. Chào hỏi xong, Hàn Thanh thoáng nhìn ra sau,xác định không có mặt chủ nhiệm, nhỏ giọng bảo: “Thái Hồng, cậu ngồi chút nhé?”
Cô vào phòng trong bưng ra một cốc trà hoa cúc.
“Có mật ong không?” Thái Hồng hỏi.
“Thêm vào cho cậu rồi, tiểu thư.” Hàn Thanh véo má cô.“Trà hoa cúc không có mật ong cậu uống sao?”
“Cảm ơn.” Thái Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoang-vang/1932820/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.