“Tỉnh?” Cẩn Ngôn hôn lên người bên gối.
Nhất Nhất mở to cặp mắt to mơ hồ, cách một hồi lâu mới nhớ tới chuyện mãnh liệt tối hôm qua, mặt lập tức đỏ bừng lên, vội vàng đem đầu lùi về trong ổ chăn. Nghĩ nghĩ gì đó lại lò đầu ra, hồ nghi vuốt ve vết xanh tím trên mặt hắn. “Cái này bị sao vậy?”
“Cậu hỏi tớ a?” Hắn dở khóc dở cười.
“Ngã xuống đất đập trúng hả?” Chẳng lẽ giống mình ngủ không ngoan ngoãn?
“Tướng ngủ của tớ rất ngoan, không giống cậu còn đá chăn.” Cô nhóc này ngủ thật sự rất ồn ào, tối hôm qua hắn vốn ngủ bên trái, bị chen lách thiếu chút nữa ngã xuống đất, đành phải đổi qua bên phải. Lúc sắp sáng lại bị cô nhóc chèn về bên trái.
“Tớ đánh?”
“. . . . . . Tối hôm qua cậu đánh.”
Làm sao có thể! Nhất Nhất nhíu mày trừng mắt với hắn, trong đầu chậm rãi hiện lên tình cảnh tối hôm qua. Không đúng a, giống như thật sự bị đấm một quyền ~~ đầu một lần nữa trốn lại trong chăn, tiếng nói phát ra mơ hồ không rõ: “Không thể trách tớ, bởi vì cái kia. . . . . . Đúng không. . . . . . Cậu có tìm tớ tính toán món nợ này hay không. . . . . .”
Cẩn Ngôn buồn cười tiến vào trong chăn hôn cô nhóc. “Không trách cậu. Còn đau hay không? Đều là tớ không tốt.”
“Không nên hỏi như mấy câu mắc ói như vậy. . . . . .”
“Có chỗ nào không thoải mái không ?”
“. . . . . .”
“Thật đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-nghi-ky-truc-ma/559040/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.