Trúc Chi và Nhất Uy đứng cạnh nhau, sát khí liền tự động nhân đôi. Nhất là con mắt trái màu xám của Nhất Uy, sắc lạnh nhìn về phía thợ săn quỷ khiến ả có đôi chút rùng mình. Ả từng bắt gặp ánh mắt như thế trước đây chưa. Nói trắng ra là ả không nhớ rõ khi nào, nhưng có một lần ả suýt nữa từng bị giết bởi một người cũng cầm kiếm như thế, đôi mắt lạnh tanh như thế, và hắn có bộ tóc màu đỏ đặc trưng. Cái tên của hắn vẫn khiến ả rùng mình khi nhớ lại.
Trúc Chi bắt đầu trước:
“Thợ săn quỷ chỉ còn hai tên các ngươi. Nếu ta mà là các ngươi, ta hẳn sẽ sống một cuộc sống nhàn hạ, bí mật và không thò bất cứ ngón chân nào ra ngoài. Nhưng dĩ nhiên, các ngươi không phải là ta. Ngươi cho rằng tất cả sinh vật không bị ràng buộc nhau và không được xen vào chuyện của nhau, nên ngươi lộng hành giết người làm thú vui nhỉ?”
Trúc Chi cúi đầu nắm lấy một mớ tóc lỏm chỏm trên đầu của tên thợ săn, nói tiếp (giọng nói có một nửa mỉa mai, một nửa tức giận):
“Phải làm sao đây? Từ bây giờ, có hai người gác đêm xuất hiện bên cạnh các ngươi là ta và cậu ấy. Và tụi này muốn xen vào chuyện mà các ngươi đang làm. Đáng lý các ngươi không nên dùng sinh mạng con người ra làm trò tiêu khiển chứ.”
Trúc Chi nhướng mày về phía Nhất Uy, cậu ấy gật đầu phụ họa và tỏ ra thích thú với biệt hiệu “Người gác đêm” mà Trúc Chi vừa nói. Cậu nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352346/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.