Hải Phong đứng dậy, tiến về phía sau lưng Nhất Uy và Trúc Chi. Cậu nói nhỏ vào tai hai người như sợ có ai khác nghe được câu chuyện của cậu:
“Tao đã tìm kiếm tên ấy rất lâu, vẫn không biết chính xác. Chỉ biết hắn làm ngưng động thời gian. Cuốn sách này lại không nói về một sinh vật có khả năng như vậy.”
“Nhưng sao mày biết chính hắn là người đã giết ba mẹ mày?”
Hải Phong lại lôi ra một cuốn sổ tay khác, cuốn sổ này giống như cuốn nhật ký mà Trúc Chi có. Hải Phong lật ra một trang và đọc to cho Nhất Uy và Trúc Chi nghe:
“Hắn đang tìm thứ mà hắn muốn. Đáng tiếc, mình không cách nào nói cho hắn biết tung tích của thằng bé được. Không biết cả vợ chồng có thể sống được bao lâu, không biết hắn sẽ lại quay trở lại tìm cách moi thông tin nơi mình lần nữa hay không. Hắn là một tên nguy hiểm, có thể làm ngưng động thời gian và giết người bằng một cái búng tay. Mình sợ lắm.
Lần trước hắn đến, hắn chỉ cho mình thời gian một tuần. Nếu hai vợ chồng mình bị giết, Hải Phong phải làm sao? Thằng bé mới 17 tuổi.”
Hải Phong nói:
“Đây là dòng cuối cùng trong cuốn nhật ký của mẹ tao. Con người có thể giết người bằng một cái búng tay hay sao? Thế nên, tao đã lục lọi tất cả mọi thứ mà ba mẹ tao giấu đi. Tao đã truy lùng nhiều tên trong âm giới, nhưng không tên nào biết được hành tung của hắn cả. Thanh kiếm mà tao dùng cũng là của ba tao. Ổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352345/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.