Lòng nặng trĩu, Trúc Chi nhìn về phía hoàng hôn càng cảm thấy buồn bã hơn. Cô đã nhìn thấy trước cái chết của Mai, nhưng cứu được Mai. Cô giờ chỉ là một vỏ bọc của tiểu ma vương không hơn không kém, vì cô không dùng được năng lực của mình. Huyết Yêu đã phong ấn nó lại. Cô không biết lần thứ hai gặp mặt, cô sẽ phải giết tên ấy bằng cách nào. Liệu cô có đem đầu tên ấy về đặt trước vong linh của Mai như đã hứa hay không.
Thanh Lâm nói trên đường về nhà (nhờ vậy, Trúc Chi bớt xao nhãng vào mớ suy nghĩ của mình):
“Điều tra đã có tiến triển mới, nạn nhân không bị cưỡng bức trước khi chết. Camera không ghi được tên nào khả nghi vào hôm qua. Bên pháp y cho biết, phần sụn nằm trong các khớp tay và chân đều bị cắt mất rất gọn.”
Trúc Chi nói Thanh Lâm:
“Tui nghe nói, bác của cậu làm bên cảnh sát hình sự hả? Liệu cậu có thể hỏi xem có những vụ án kiểu như vậy đã từng xuất hiện chưa?”
Thanh Lâm đề nghị:
“Chúng ta đến văn phòng thám tử của anh tui đi, ở đó ảnh có tất cả thông tin mà bà cần.”
Văn phòng thám tử Thiên Thanh nằm ngay góc ngã tư với trường học. Cả ba phải mất tận 20 phút mới từ nhà của Mai đến đó. Thiên Thanh đón ba người bằng ba ly nước cam mát lạnh. Trúc Chi không buồn uống nước. Cô hỏi thẳng:
“Trước đây, có những vụ giết người như thế xảy ra hay không?”
Thiên Thanh bắt gặp ánh mắt kiên định của Trúc Chi thì hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352341/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.