Cẩm Như nắm lấy tay của Nhất Đằng biến mất. Huyết Yêu vẫn còn chưa thở ra một hơi nào, Tiểu Bạch ngay lúc này xuất hiện trước mặt hắn, mặt mày nó rạng rỡ nói rõ là to:
“Chị Chi tỉnh lại rồi.”
Huyết Yêu mỉm cười một cái rồi theo chân Tiểu Bạch đi vào bên trong. Hắn thấy Trúc Chi đang gượng ngồi dậy. Hắn nhanh chân đi tới đỡ lấy tấm lưng của cô, giúp cô ngồi thẳng. Cô nở một nụ cười dịu dàng với hắn. Cô muốn hắn nhớ rằng: Họ đã chiến thắng Ngọc Tự thế nào.
Huyết Yêu giống như đang cảm nhận được suy nghĩ của cô, hắn cũng cười đáp trả. Hắn quay sang nói với Tiểu Bạch:
“Gọi tất cả vào đây, ta có chuyện cần nói.”
Tiểu Bạch dọt lẹ. Trong phòng chỉ còn lại Huyết Yêu và Trúc Chi. Cả hai không ai nói với ai câu nào cả. Trúc Chi nhận ra một vài nét giằng co trên khuôn mặt mệt mỏi kia của hắn. Ngọc Tự đã chết, ngay cả thanh kiếm của Quỷ cũng đã hóa thành tro, còn điều gì khiến hắn trở nên khổ tâm như vậy. Cô cuối cùng cũng không kiềm được mà mở lời:
“Chuyện gì khiến anh trông khổ não như vậy? Thanh kiếm đã bị hủy, Ngọc Tự đã chết.”
“Ta không cứu được Ngân Chi.”, Huyết Yêu thở dài.
Trúc Chi nhẹ nhàng đặt tay mình lên bàn tay hắn. Cô cố an ủi hắn, cho hắn biết rằng hắn đã làm hết sức có thể rồi. Trúc Chi nói:
“Anh đừng tự trách. Ngân Chi và Tuấn Tú nhất định sẽ hiểu cho anh. Họ sẽ hiểu rằng: Có những chuyện thần tiên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352333/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.