Nhất Uy, Tuấn Tú và Huyết Yêu quyết định ra phòng khách nhường không gian lại cho hai người kia chia tay nhau. Họ ngồi xuống cùng nhâm nhi ly nước lộc, Tuấn Tú nói một cách không hài lòng:
“Không hiểu nổi hai đứa nó.”
“Phải đó. Em cũng không thể hiểu nổi có một ngày chứng kiến cảnh chia tay đẫm nước mắt giữa người và ma, phải chi là đôi nam nữ, đằng này...”
Huyết Yêu khẽ mỉm cười:
“Do hai người không có kinh nghiệm thôi, ta thấy hoài đến phát chán.”
Tuấn Tú bắt đầu tò mò:
“Anh đã làm thần giữ của bao lâu rồi?”
“Ta không nhớ, chắc hơn cả ngàn năm.”
“Anh mạnh lắm đúng không?”
“Nếu không mạnh sao giữ mấy món đồ đó cho tốt được, ta là người mạnh không đứng nhất thì cũng đứng thứ nhì.”
“Vậy thần tiên các anh hoạt động như thế nào?”
“Hai người các ngươi đang hỏi cung ta đó hả?”
Tuấn Tú cười lấy lòng, cố nói bằng giọng lồng tiếng phim Hồng Kông:
“Nào dám, tiểu đệ chỉ muốn hiểu thêm một chút về lão huynh đài thôi đó mà.”
Nhất Uy bật cười ha hả, Huyết Yêu cười trừ, hắn quá quen với tính cách tưng tửng của Tuấn Tú, đôi khi chỉ có hai người ở trong nhà hắn còn phải chịu đựng ánh mắt tọc mạch của anh ta nữa là đằng khác.
Trúc Chi và Ngọc Huyền xuất hiện trong phòng khách từ bao giờ, cô ngán ngẫm nhìn mọi người, cô buông một câu vô cùng bất mãn:
“Sao đang ăn mà tất cả lại vào đây ngồi.”
Tuấn Tú chọc ghẹo:
“Tụi này nhường không khí lại cho đôi kim nữ ngọc nữ hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352170/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.