Ngay trong giấc ngủPhong Lan cũng không quên nổi sự ấm nóng của bàn tay Đinh Tiểu Dã. Anhchủ động cầm tay cô, đi trên con đường trong đêm khuya, dưới ngọn đènđường nhuốm màu hoàng hôn, Nửa người bên áp sát vào anh thì nóng tan,nửa bên kia lại lạnh băng, thét gào, chỉ muốn được quấn quýt ôm siết lấy anh.
Cứ thế đến nửa đêm, cô vật vã trong trạng thái nửa nóngnửa lạnh này, sang ngày hôm sau, chuông đồng hồ báo thức kêu đến mấylần, cô vẫn không cách nào rời khỏi giường, cổ họng khát khô như lửađốt, đầu đau muốn vỡ tung, lấy nhiệt kế ở đầu giường đo thử, 38,2 độ C,giờ cô mới thấu hiểu câu “trúng gió vì tình, cảm mạo vì yêu” không chỉđể nói chơi.
Mẹ Phong Lan chạy vội đến để chăm sóc con gáiốm. Cả nhà đều tuân thủ nguyên tắc bị bệnh nhẹ thì không dùng thuốckháng sinh, cho nên Phong Lan không đi bệnh viện, chỉ ở nhà uống tràgừng và ăn canh gà, nếu lên cơn sốt thì đắp khăn lạnh vào trán, đồngthời mở cửa sổ để thông gió thoát khí.
“Thời tiết đang đẹp,người thì nhảy nhót tưng bừng, tại sao bỗng dưng lại ốm cơ chứ ?” PhongLan nằm nghỉ trên giường, còn bà Phong vừa dọn phòng giúp cô vừa lẩmbẩm, Phong Lan cũng cảm thấy lạ đây là lần đầu tiên trong năm nay cô bịốm, lâu nay sức khỏe của cô rất tốt, gặp Đinh Tiểu Dã một cái, dường như toàn thân mất hẳn sức đề kháng, ngay cả virus cũng đến tấn công cô.
Mẹ Phong Lan ở lại chăm cô hai ngày hai đêm, đến chiều ngày thứ ba,Phong Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-uoc-hen/2825428/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.