Đêm hôm đó, Thôi Yênra khỏi phòng Tăng Phi, rồi mấy ngày tiếp theo hai người không chạm mặtnhau ở nhà. dღđ☆L☆qღđ Mỗi khi Tăng Phi về đến nhà thì Thôi Yên hoặc làchưa về hoặc là đã đi ngủ.
Trở thành xa lạ đối với Thôi Yên hoàntoàn không phải là ý định của Tăng Phi, tất cả những gì anh làm chỉ làmuốn cho Thôi Yên tỉnh ra từ mê cung “tình yêu” lạc lối, để hai ngườiquay về đúng vị trí là quan hệ cậu cháu, anh vẫn sẽ chăm sóc quan tâm cô như xưa, đứng ở một nơi không xa không gần, nhìn cô sống một cuộc sốnghạnh phúc bình thường.
Tăng Phi cố gắng thay đổi quan hệ căngthẳng quá mức này. Hôm qua sau khi tan làm, anh gọi Khang Khang từtrường ra, đãi cậu ta món cá om cay mà Thôi Yên thích nhất. Khang Khangđương nhiên tự gọi điện cho Thôi Yên, nhưng Thôi Yên trả lời cô đã ănvới bạn học rồi, lười đi, cho dù Tăng Phi đã chọn một nhà hàng chỉ cáchtrường cô tầm hai trạm xe bus.
Buổi tối, Tăng Phi gõ cửa phòngThôi Yên, muốn nói chuyện nghiêm chỉnh với cô lần nữa, Thôi Yên chốirằng mình đang phải luyện thanh, Tăng Phi lớn tiếng, tiếng nhạc trongphòng Thôi Yên càng to át cả tiếng anh.
Cuối cùng lúc sáng sớmnay, trước khi Tăng Phi đi làm anh chạm mặt Thôi Yên đang thay giày ởlối vào. Tăng Phi trong lòng đang không được vui, anh làm mặt lạnh hỏi:“Cháu giận dỗi cái gì?”die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on
Thôi Yên nói:“Cháu có giận dỗi gì đâu. Mấy ngày hôm nay cháu bận tìm nhà, hôm qua đãnhờ người tìm được, rồi sẽ chuyển sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-uoc-hen/2825429/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.