Thời tiết đã bắt đầuvào thu, ban đêm ngoài ban công gió rất lạnh. Phương Lan mặc áo mỏng nên hắt hơi liền mấy cái. dღđ。l。qღđ Đinh Tiểu Dã chẳng nói chẳng rằng kéocô dậy. “Tay chị lạnh như tay ma ấy. Đi thôi, tôi đưa chị về nhà.”
Phương Lan chỉ muốn được ở bên cạnh anh lâu hơn, cho dù thêm một giây thôicũng được. Nhưng giọng điệu của Đinh Tiểu Dã không cho phép cô từ chối,hơn nữa anh chủ động nói đưa cô về, không tìm mọi cách để thoái thác như trước, đã là một tiến bộ nhỏ đủ khiến cô vui rồi. Cô cẩn thận chi liđón lấy từng chút quan tâm và thoả hiệp của anh.
Trong lúc ĐinhTiểu Dã thu dọn mấy chiếc ghế ở ban công Phương Lan lặng lẽ đi đặt mộtquả táo lên đầu giường anh. Việc này đã trở thành một thói quen của cô,và cô còn muốn xem chuyện này như một giao ước ngầm giữa hai người.
Giường của anh tuy đơn giản nhưng được sắp xếp rất sạch sẽ, không hề giống như đống lộn xộn hồi Khang Khang ngủ ở đây chút nào. Khi cô cúi người, mộtsợi tóc rụng xuống, rơi đúng vào gối anh, vỏ gối màu sáng khiến sợi tócmàu hạt dẻ hiện õ mồn một. Phương Lan định nhặt nó lên, tay đã chạm vàovỏ gối nhưng lại nghĩ lại. Thôi cứ để sợi tóc ở đây, hành động ích kỷnày làm cô cảm thấy riêng tư, bí ẩn mà hạnh phúc.
Ngay khi cô rụt tay về, bỗng phát hiện dưới gối của Đinh Tiểu Dã hình như có thứ gì đó. Cô kéo một góc gối ra, ở dưới có một chùm chìa khoá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-uoc-hen/2825427/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.