7.
Sáng sớm tinh mơ, ta đang ngủ mơ mơ màng màng thì bị người ta ôm lấy.
Mở mắt ra mới phát hiện mình đang nằm trong vòng tay của Lý Mịch.
???
“Làm gì đấy?”
“Gọi nàng không dậy, đang xem có thể thay y phục cho nàng lúc đang ngủ không.” Lý Mịch vô cùng thản nhiên thở ra mấy câu quỷ quái này.
Gọi ta không dậy á? Không đánh thức ta được á? Làm gì có chuyện đấy!
Danh môn khuê nữ làm sao lại gọi không tỉnh được!
Trừ ta ra…
Thôi được rồi, ta nhận.
Ta nhanh chóng thay xong y phục, bởi vì hôm nay là ngày lại mặt, chỉ là về Dung phủ thôi mà, không cần đội mấy cái mão đè chết người kia kia đâu.
Trong lòng ta thầm cảm tạ một hồi.
Ta ngồi trên xe ngựa, dọc đường phố nhộn nhịp sầm uất.
Trẻ con nắm tay vòng tròn hát đồng dao, tiểu thương hấp các lồng bánh bao liên tùng tục, các hộ buôn rao hò mời chào khách ghé mua hàng.
Ngọc Đường Lâu tấp nập người qua lại, mọi người trên phố cười cười nói nói, mấy tiếng gà gáy vang lên làm bừng sáng cả buổi sớm mai.
Khói lửa nhân gian bập bùng mới khiến người ta cảm thấy thật sự có sức sống.
Ta thở phào nhẹ nhõm, gối đầu lên vai Lý Mịch.
Thật tốt.
“Yến Vương, Yến Vương phi giá đáo…”. Thách 𝐭há𝓃h 𝐭ìm được ⩶ T 𝚁Ù𝑀T𝚁U𝐘Ệ𝖭.v𝓃 ⩶
Mới một lát đã tới Dung phủ, phụ thân và a tỷ đã đứng đón ở ngoài cửa từ sớm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-tuoi-dep/3317129/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.