“Không sống nữa! Thiếp không muốn sống nữa! Trong đêm giao thừa còn muốn nạp thiếp, quy củ tổ tông đặt ra chàng vứt đi đâu rồi!”
Nhan Trăn vừa bị lôi kéo vừa bị đấm đá. “Năm đó muốn lấy ta, ngươi nói toàn lời hay ý đẹp, gì mà đều nghe ta hết, gì mà tuyệt không nạp thiếp, trời mới biết nam nhân các ngươi không một mống tốt! Thấy ta già rồi, dung nhan tiều tụy rồi bèn muốn lấy thêm người!”
Lý Huyền Tĩnh chanh chua treo trên người cậu, đôi mắt sưng lên vì khóc.
Nhan Trăn nói: “Ngài bình tĩnh chút…”
“Bình tĩnh! Ta làm sao bình tĩnh! Mười sáu tuổi ta gả cho ngươi, hồi môn mang theo chính là thập lý hồng trang, cho kẻ bán vải như ngươi ăn sung mặc sướng, còn nhớ năm đó ngươi đã đồng ý gì với cha ta không, nói tốt sẽ với ta, quyết không để ta rơi một giọt nước mắt! Con bây giờ, con hồ ly tinh kia, vừa gặp đã câu mất hồn người! Hu hu hu…”
“Con mau diễn theo cổ đi.” Nhan Vận Lam nhắc nhở, “Tâm nguyện chưa toại, oán khí chưa tiêu, sẽ không chịu đi đâu.”
Nhan Trăn: “… Được được được ta biết sai rồi, ta sẽ không nạp thiếp, không nạp đâu.”
Lý Huyền Tĩnh: “Hu hu hu hu hu…”
Nhan Trăn: “Dì ấy cứ khóc mãi không chịu dứt!”
Lý Huyền Tĩnh khóc lớn tiếng hơn, gào lên: “Ai không dứt! Ngươi nói ai không dứt! Hôm nay mà ngươi không cho ta câu trả lời rõ ràng, ta sẽ đập đầu chết ở chỗ này!”
Nhan Trăn cũng muốn khóc: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360061/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.