Bầu không khí trầm lắng.
Một kết quả không bất ngờ và đã nằm trong dự đoán từ trước mới thật tàn nhẫn, dường như không để lại một chút hi vọng gì.
Nhan Vận Lam nói: “Chuyện thường mà thôi, con đừng nản lòng.”
Một câu an ủi hoàn toàn vô dụng.
Sắc mặt Hi Dương không hiện vẻ gì, chỉ bình tĩnh nhìn cậu, không nói gì. Hạng Ngọc Loan trầm mặc, không nhìn ra hắn có thất vọng không, nhưng kết quả này khẳng định không phải kỳ vọng của hắn.
“Hầy, phiền thế nhỉ, không phải là yêu đương thôi sao?” Lý Huyền Tĩnh lớn tiếng than thở. “Lẽ nào giờ tôi muốn cùng nhóc con Nhan Trăn yêu đương còn phải dắt nó đi tìm Nguyệt lão hỏi xem có thể thắt tơ duyên không hả? Cổ hủ dữ vậy? Dù gì rồi chả chung giường thôi, cần tơ hồng làm khỉ gì? Làm đồ chơi tình thú trên giường à?”
Nguyên Hoa: “…”
Nhan Trăn: “…”
Nhan Vận Lam: “…”
Hạng Ngọc Loan: “…”
Hi Dương: “? ? ?”
Thô nhưng thật, đánh tỉnh người trong mộng. Nhan Vận Lam nói: “Đúng vậy, hai người còn muốn nối tơ gì nữa? Thích hợp lại thì hợp, không thì dẹp đi.”
Sự tình đột nhiên đi lệch quỹ đạo, Hi Dương rất khó xử, cả khuôn mặt đều đỏ, len lén nhìn Hạng Ngọc Loan: “Vậy…”
“Xem hai người có nguyện ý không thôi.” Lý Huyền Tĩnh tiếp tục thuận nước dong thuyền. “Giờ đừng quan tâm đến năm trăm năm trước làm gì nữa, hai người đều muốn tái hợp, vậy thì tiếp xúc thử trước xem thế nào đã, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360059/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.