Tin tức đã chiếu xong, hiện tại đang là thời gian quảng cáo, Hạng Ngọc Loan cảm thấy trên vai chìm xuống, là do đầu Hi Dương dựa vào. Y hẳn là rất mệt, ngủ rất say.
Hắn nhớ tới lúc mình rời giường, Hi Dương cũng vùi trong lòng hắn, hô hấp đều đặn, ngủ say ngọt ngào.
Sao lại thích ngủ thế này?
“Sao ngươi lại thích ngủ thế?” Trong đầu Hạng Ngọc Loan bỗng nhiên loé lên câu nói này, giống như hắn đã từng nói qua vậy.
Từ khi gặp lại Hi Dương hắn thường xuyên nhớ lại một vài đoạn kí ức đứt quãng, thoạt nhìn lại giống kí ức của một người khác hơn là của hắn.
Hắn khom lưng bế người lên giường, trọng lượng còn nhẹ hơn hắn nghĩ, bế lên không tốn mấy lực.
“Tử Khiêm…” Hi Dương vùi mặt vào ngực hắn, ôm thật chặt.
Tử Khiêm.
Hạng Ngọc Loan đặt Hi Dương lên giường, yên lặng ngồi bên cạnh chốc lát.
Tử Khiêm.
Hạng Ngọc Loan vẫn chưa chính thức dạy học ở H đại, mới chỉ trong thời gian làm quen xã giao nên rất hay ra ngoài, còn phải trực ban ở văn phòng nữa. Cả ngày hắn đều bận việc ở ngoài, Hi Dương cũng không thể một mình ở nhà suốt, nên thỉnh thoảng vẫn tới thăm Nhan Vận Lam, giúp đỡ bà chút việc nhà.
Nhan Vận Lam rất thích hóng hớt, vì vậy lại hỏi tình trạng của y và Hạng Ngọc Loan thế nào rồi.
Hi Dương đỏ mặt, Nhan Vận Lam lập tức hiểu ra không ít, kinh ngạc nói: “Không thể nào! Hai người đã tiến triển đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360052/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.