Suy đoán của họ có vẻ đúng, nhưng sự tình cũng không gay go như họ tưởng, mấy chuyện kế tiếp giống như chạy với tốc độ x1.5, nhanh chóng trôi qua.
Hạng Ngọc Loan trơ mắt nhìn từng sự kiện phát sinh, thôn dân tới quấy rối, đạo sĩ tới cửa gây phiền phức, chuẩn bị thu phục cây liễu tinh để được thờ tụng.
Sắc trờ vẫn chưa hoàn toàn tối đen, đến đoạn Hi Dương nhảy xuống che trước người Tử Khiêm, Hạng Ngọc Loan vô thức muốn xông tới kéo “Hi Dương” ra.
Nhưng một chân vừa bước lên, lý trí của hắn đã trở về: “Đây đều là chuyện đã xảy ra, có đi cũng không thay đổi được gì.”
Hắn dừng chân lại, Hi Dương ở phía sau nắm chặt góc áo hắn, run rẩy nhìn những hình ảnh đã bị mình lãng quên.
“Hi Dương” vì cứu Tử Khiêm, yêu khí bạo trướng, khí lạnh toả ra, đạo sĩ rõ ràng đã mất bình tĩnh muốn chạy, nhưng Hi Dương không cho hắn đi.
Lúc đó mình đã nghĩ gì? Hi Dương không nhịn được nghĩ, hẳn là đang muốn dạy dỗ tên đạo sĩ này, để hắn không còn gan đến quấy rầy họ nữa.
Đạo sĩ rối loạn, sử dụng bản lĩnh cả đời để đối phó với Hi Dương đang tràn ngập lệ khí, nhưng đạo hạnh của hắn không đủ, rất nhanh đã hết chống đỡ được.
Ngay tại lúc này, hai đạo thiên lôi thật dài đánh mạnh xuống bản thể của Hi Dương.
Không khí chợt đông cứng.
Bốn người đứng một bên quan sát cũng sợ đến cháng váng. Hạng Ngọc Loan lui về sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360034/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.