Tiết học đã qua hơn nửa giờ, Hạng Ngọc Loan cho lớp nghỉ mười phút, Nhan Trăn sảng khoái cả người, đột nhiên phát hiện một bóng dáng nhỏ bé chen vội ra cửa sau.
Nhan Trăn lia mắt nhìn, cũng không phải người nọ có gì đặc biệt, mà là…
Đây là thỏ yêu à?!
Lâu rồi Nhan Trăn chưa gặp được yêu quái nào mới, nhất thời không biết có nên bắt chuyện hay không. Theo lý thuyết, yêu quái mới đến H sẽ phải đăng ký tạm trú ở chỗ Hạng Ngọc Loan, có lẽ thỏ yêu có mặt ở đây là để tìm thầy Hạng.
Nhưng tại sao lại chạy ra ngoài?
Nhan Trăn không theo kịp, mà thỏ yêu này cũng không có địch ý, ngược lại còn có chút cảm giác quen quen, hình như cậu đã gặp ở đâu đó rồi.
Thật kỳ quái, cậu chưa từng gặp thỏ yêu bao giờ mà.
Chắc thỏ yêu chỉ chạy ra ngoài hít thở không khí hoặc là đi vệ sinh, đến lúc quay lại thì chỗ ngồi đã bị chiếm mất, y trừng mắt nhìn thật lâu, dường như có chút buồn bực nhưng không thể làm gì, đành đứng ở cuối phòng, vừa hay chen tới cạnh bên Nhan Trăn.
Tim Nhan Trăn đập bình bịch, trong đầu khẩn trương nghĩ thầm, mình có nên chào hỏi không, nên chào thế nào đây?
Thỏ yêu hít hít mũi một cái, ánh mắt bỗng phát sáng rọi thẳng vào người cậu.
Nhan Trăn: “? ? ?”
Cậu thấy sắc mặt thỏ yêu cổ quái, vì vậy hỏi: “Sao vậy?”
Thỏ yêu lắc đầu nguầy nguậy. Nhan Trăn nhỏ giọng nói: “Cậu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360018/quyen-3-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.