Hộ Hồng Triết nói câu này chủ yếu là nói đùa, nhưng cậu không nghĩ tới một ngày nó sẽ ứng nghiệm.
Đương nhiên, đây là chuyện lúc sau.
Hộ Hồng Triết thanh toán, Nhan Trăn hỏi cậu có cần dẫn đi tham quan cho quen trường quen lớp hay không. Hộ Hồng Triết nói: “Cảm ơn anh, em tự mình đi là được, cảm giác đi một mình sẽ dễ xuất hiện cảm hứng hơn.”
Dân nghệ thuật sẽ có đôi lúc khá lập dị, Nhan Trăn biểu thị mình rất tôn trọng nhưng cũng không được, nên kéo Nguyên Hoa chuẩn bị rời đi.
Nguyên Hoa nói: “Em chả hiểu lãng mạn gì cả.”
“Hả? Gì gì gì?” Nhan Trăn không hiểu gì, “Sao em lại thành không hiểu lãng mạn rồi?”
“Cũng đã đi với thằng nhóc ấy cả một ngày rồi, em phải biết nghĩ cho thế giới hai người của chúng ta chứ?” Nguyên Hoa nói, “Còn muốn dẫn người ta đi dạo, người ta đang cố ý để hai ta đi riêng đấy.”
“…” Tế bào lãng mạn năm đó của cậu đã sớm bị kỳ thi đại học ma quỷ cướp mất rồi. “Ồ, vậy à.”
Con trai bây giờ sao mà lắm vấn đề vậy?
Bọn họ cùng nhau lang thang trong trường, đi một lúc thì đến chỗ mà Ly Diễm suýt nữa rơi xuống lần đó.
Nhan Trăn hồi tưởng lại cái đầu to đoành nọ mà vẫn thấy sợ, e rằng hiệu ứng Hollywood cũng không đang sợ bằng.
“Chỗ này đã được sửa rồi” Nguyên Hoa tiếc nuối nói, “Đây là nơi chứng kiến tình cảm của chúng ta đó.”
Nhan Trăn: “…”
Cậu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360020/quyen-3-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.