“Tới phòng vẽ sao?”
Nhan Trăn cầm theo hộp cơm trở về, thấy Bạch Tiểu Miên đang đứng trước tủ quần áo của mình ngẩn ngơ. “Quần áo tôi chọn giúp cậu, vào phòng vệ sinh đổi đi?”
Bạch Tiểu Miên thay quần áo xong rồi nói: “Giờ vẫn chưa tới thời gian, tôi đang muốn đi kiếm việc làm thêm.”
Mấy ngày nay trạng thái của Bạch Tiểu Miên đều uể oải, chỉ lúc cùng Nhan Trăn nói chuyện mới vui vẻ hơn chút. Trải qua sự việc lang yêu, có bóng ma trong lòng cũng rất bình thường.
Nhan Trăn không ngờ tới Bạch Tiểu Miên đột nhiên lại nói việc này.
“Nghỉ ngơi thêm vài ngày đi?” Nhan Trăn bóp bóp bờ vai y, sau đó xoa nắn phần mi tâm giữa hai hàng mày. “Cậu xem, tinh thần cậu suy sút quá.”
Bạch Tiểu Miên muốn nói lại thôi, Nhan Trăn nghiêng đầu: “Hả? Sao vậy?”
“Không có gì.” Thỏ trắng nhỏ lắc lắc đầu. “Tôi đi tìm Hộ Hồng Triết đây.”
Nhan Trăn nhìn theo bóng lưng rời đi của Bạch Tiểu Miên. Cậu thấy được, mỗi lần được gặp Hộ Hồng Triết, Bạch Tiểu Miên đều sẽ vui lên.
Cũng không biết cứ tiếp tục phát triển thế này, sau cùng là tốt hay xấu.
Hoa Minh Vũ vừa ngáp vừa mở cửa ký túc xá hỏi: “Trăn Trăn, cậu mua cơm giúp tôi chưa?”
“Mua rồi.” Nhan Trăn đưa hộp cơm cho cậu ta. “Cậu ăn nhiều vậy hả?”
“Trời thu mà, cần tăng mỡ.” Hoa Minh Vũ vừa mở hộp đã nuốt nước miếng. “Đám Lữ Nhất Thanh không phải đêm nào cũng kêu đói đó sao.”
Nhan Trăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360001/quyen-3-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.