“Tiểu Miên!”
Nhan Trăn đầu đầy mồ hôi chạy tới phòng làm việc của Hạng Ngọc Loan, thấy Bạch Tiểu Miên đang ngồi rất nghiêm trang, Hộ Hồng Triết dựa vào vai y nghỉ ngơi. Lúc này cậu mới thả lỏng, nói với Hạng Ngọc Loan: “Thầy Hạng, cảm ơn thầy.”
“Cậu chạy cũng nhanh đấy.” Hạng Ngọc Loan liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, “Đưa họ về đi.”
Nhan Trăn bước tới bên người Bạch Tiểu Miên, xoa xoa đầu y, Bạch Tiểu Miên vừa nhìn thấy cậu đã đỏ bừng vành mắt, Nhan Trăn an ủi: “Không sao rồi, đã an toàn.”
Bạch Tiểu Miên hít mũi: “Ừm.”
Dáng người Hộ Hồng Triết cao lớn, đưa về quá khó khăn. Nhan Trăn đoán Hạng Ngọc Loan đã dùng vong ưu thuật với cậu ta, nếu không sẽ không ngủ như chết thế này.
Nhan Trăn gọi điện cho Nguyên Hoa nhờ giúp đỡ, kể sơ qua rồi cúp máy, Hạng Ngọc Loan bỗng gọi cậu lại: “Nhan Trăn.”
“Vâng?” Nhan Trăn thấy hắn chỉ ra ngoài cửa bèn bước ra ngoài cùng hắn, Hạng Ngọc Loan vẫn luôn không lên tiếng, đi được một đoạn mới nói: “Cậu gặp con thỏ yêu này ở chỗ nào?”
“Thì ở trong tiết học hôm ấy của thầy…” Nhan Trăn chần chờ nói, “Sao vậy ạ… ?”
“Không có gì.” Hạng Ngọc Loan nói, “Thấy cậu ta giết được lang yêu trăm tuổi nên có chút bất ngờ.”
“Trăm tuổi…” Nhan Trăn mở to hai mắt, dù là cậu cũng chưa chắc đã đối đầu được, “Có thể là vì lá bùa em đã đưa y?”
Hạng Ngọc Loan gật gật đầu: “Ừm, cũng có thể.”
“Đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360003/quyen-3-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.