“Đừng giả chết… Tiểu Miên.” Nhan Trăn chọc chọc trán thỏ mập, thỏ mập không phản ứng, cậu lại chọc xuống phần bụng mềm mại của y.
Bạch Tiểu Miên vẫn quyết tâm trốn tránh thực tế.
“Đồ không có tiền đồ nhà cậu…” Nhan Trăn lấy một miếng bánh rau đặt trước mũi nhỏ của y, thấy cái mũi hồng nhích lên nhích xuống thì cười thầm trong bụng.
“Muốn ăn không?” Nhan Trăn cố ý nâng miếng bánh lên, Bạch Tiểu Miên liền gấp gáp nhấc đầu, miệng cũng mở ra, lộ ra hai chiếc răng thỏ vừa trắng vừa to.
Cậu vẫn tiếp tục chơi xấu dịch miếng bánh lung tung, cuối cùng chọc cho Bạch Tiểu Miên cuống lên, mở mắt bắt đầu hét: “Kyy ——!”
Nhan Trăn cười đến run tay, Bạch Tiểu Miên thấy có sơ hở bèn ngậm lấy miếng bánh.
Thân thủ nhanh đấy.
Ăn uống no nê, Nhan Trăn ngồi xổm ngoài ban công cùng Bạch Tiểu Miên đàm luận nhân sinh.
“Sao rồi, hết xấu hổ chưa.”
“Tau không xấu hổ.” Bạch Tiểu Miên lầm bầm.
“Lúc cậu xấu hổ đều sẽ lộ tiếng địa phương.”
Bạch Tiểu Miên: “…”
Y dịch cơ thể mập mạp ra chỗ khác, đưa lưng cho Nhan Trăn, không chịu nói nữa.
“Ầy.” Nhan Trăn càng nhìn càng thấy thú vị, lại vòng qua trước mặt Bạch Tiểu Miên. “Cậu không tò mò là do ai viết hả?”
Bạch Tiểu Miên cúi đầu: “Ky.” Ai vậy.
Nếu cứ nói thẳng ra thì chán chết, Nhan Trăn trêu: “Cậu đoán thử xem?”
Không rõ là Bạch Tiểu Miên bối rối hay là không muốn đối mặt. Y mờ mịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359997/quyen-3-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.