Nhan Trăn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy phải đi cùng Nhan Vận Lam. Hai người chuẩn bị một lát rồi đặt một chuyến bay tới liên minh.
Đây là lần đầu tiên Nhan Trăn đến tổng bộ, lần đăng ký làm kết duyên sư trước đó, cậu chỉ đi một lần đến phân bộ Hoa Nam, ấn tượng cũng không sâu sắc lắm.
“Không giống tưởng tượng của con lắm…”
Kiến trúc của tổng bộ rất phổ thông, thậm chí còn có chút cổ xưa. Từ một đầu ngõ trong con phố sầm uất đi thẳng vào, xuất hiện một cánh cửa nho nhỏ, bên trên đề một tấm bảng: Trung tâm giao lưu dân tộc.
Trước cửa còn có một quầy bánh xèo, ông chủ thuần thục rải một lớp bột mỏng, đập vào một quả trứng gà, mùi thơm ngào ngạt.
“Một ngôi nhà cũ đã mấy chục năm, rất có phong cách bí mật.” Nhan Vận Lam ngẩng đầu nhìn tấm bảng, dường như có chút hoài niệm. “Bên trong không như bên ngoài đâu, vào thôi.”
Nhan Trăn cùng bà vào cửa, không gian bên trong chặt hẹp xếp một bộ bàn ghế gỗ, sâu hơn nữa có một hành lang u tối lạnh lẽo.
Trong bóng tối có một cánh tay khô gầy duỗi ra, một âm thanh già nua vang lên: “Đăng ký.”
Cánh tay kia chẳng giống tay người, da dẻ nhăn nheo, như lớp vỏ cây bị bong tróc.
Nhan Trăn chưa chuẩn bị tâm lý cho tốt, bị dọa lui về sau vài bước, tim đập thình thịch.
Nhan Vận Lam cười liếc cậu, đưa tới danh thiếp của mình, bên kia nhận lấy kiểm tra xong xuôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359995/quyen-3-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.