“Là ta khiến Ba Xà sống lại.”
Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, Lý Huyền Tĩnh không dám tin: “Sao có thể?”
“Trận đại chiến mười năm trước, Vận Lam hẳn vẫn nhớ. Ba Xà nham hiểm giả dối, lúc sắp chết cắn chặt gáy ta không buông, muốn phế bỏ cột sống của ta. Ta không cùng hắn đồng quy vu tận, lại bị hắn xâm nhập thần trí.”
Nhan Trăn có thể tưởng tượng được hình ảnh đó, lo lắng tóm chặt áo Tiêu Đại Hải.
“Trong những năm này, hắn giờ giờ khắc khắc đầu độc bên tai ta.” Ly Diễm nói, “Ta vẫn luôn hối hận vì lần đó, hắn bắt được tâm ma của ta, buộc ta nhập ma.”
Vốn chỉ là một tên nhãi nhép trước mặt các vị đại yêu, nhưng vì có khả năng điều khiển khống chế dục vọng con mồi mà trở thành một khối u ác tính không thể loại bỏ.
Sư tử vĩnh viễn cũng không ngờ tới mình sẽ có ngày bị ong mật chích thương, thậm chí phải bỏ mạng.
“Trên chiến trên sông nửa năm trước,” Ly Diễm mỏi mệt nói, “Hắn đoạt đi gần một nửa nội đan của ta, thừa loạn chạy mất.”
Nhan Trăn đột nhiên nhớ lại giấc mơ ngày ấy, và tiếng gầm thét phẫn nộ của Ly Diễm.
Hoá ra ngày đó Ba Xà đã bắt đầu hoạt động.
Cả người cậu đều phát lạnh.
“Bắt lấy Ba Xà, nhân lúc cánh chim của hắn chưa vững,” Trong âm thanh suy yếu của Ly Diễm lẫn vào cả bi thương và giận dữ. “Gặp hắn cũng không cần báo cáo, giết ngay tại chỗ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359993/quyen-3-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.