Cậu ngồi trên giường kịch liệt thở dốc hồi lâu mới dần dần bình tĩnh lại.
Ba Xà phát hiện cậu nhòm ngó ư? Có phải cậu đã khiến Ba Xà cảnh giác rồi không? Có gây ảnh hưởng tới Nguyên Hoa không?
Cậu nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện mình cũng ngủ được khá lâu, hiện tại đã là năm giờ sáng. Một giấc ngủ quá dài, chất lượng lại không tốt, nửa bên đầu Nhan Trăn đều giật đùng đùng.
Cậu không biết mình nên làm gì bây giờ, lại qua từ đường nhìn chằm chằm lá bùa trên điện thờ.
Cậu không dám gọi cho Hộ Hồng Triết, cũng không dám hỏi tình huống của Bạch Tiểu Miên. Có lẽ tật cũ lại tái phát, cậu rất sợ mình sẽ vì một số việc nhỏ không đáng kể mà mất khống chế bản thân.
Mà nhận được thông tin thì nên báo lên trên, cậu xốc lại tinh thần, liệt kê lại những điểm trọng yếu, gửi vào nhóm chat liên minh.
Mãi đến giữa trưa mới có người hồi đáp lại, Lý Huyền Tĩnh báo lại tình hình đêm qua: Ba Xà vẫn chưa có động tĩnh gì.
Đột nhiên thay đổi kí chủ, nhất định phải cần thời gian để thích ứng thân thể. Lý Huyền Tĩnh phân tích xong, dặn: Trước đừng làm gì cả, tránh đánh rắn động cỏ.
Hạng Ngọc Loan: Tám phần là đã bị phát hiện.
Lý Huyền Tĩnh: Ầy ầy ầy, lạc quan lên nào.
Nhan Trăn: Con biết ạ.
Thực ra cũng không biết được bao nhiêu cả. Trong lòng Nhan Trăn vẫn cực kỳ bất an, cặp mắt trong bóng tối ấy, cộng thêm việc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359973/quyen-3-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.