Nhan Trăn sắp phát điên rồi.
Trong nháy mắt mà sự việc đã quay ngoặt một cái, cậu hận không thể mọc cánh bay qua ngay lập tức. Vé tàu cũng không kịp đặt, cậu bèn lên trấn bắt một chiếc xe riêng về H thị, trên đường liên lạc với Nhan Vận Lam.
“Huyền Tĩnh đã đi xử lý, bảo bảo đừng gấp.”
Nhan Trăn nghi ngờ nói: “Sư thúc? Sao chú ấy lại ở đó?”
“Chú ấy chưa qua, con không cần để ý, làm xong bùa chưa?”
Nhan Trăn mới nhớ tới mình quên mất không mang bùa theo, sốt ruột quay đầu nhìn hướng nhà mình, nhưng thực sự không kịp về lấy.
“Con đang trên đường rồi sao?” Nhan Vận Lam dù sao cũng hiểu chút ít về con trai mình. “Mau về đi, lá bùa rất quan trọng, nhất định phải bày ở điện thờ bái trời.”
“Nhất định phải ở lại trông sao?” Nhan Trăn thúc giục tài xế lái xe. “Con đã bày kết giới, thiên hậu mới giải trừ được, tiểu yêu không thể lại gần, đến lúc thì nhờ bà ngoại gửi qua là được.”
Nhan Vận Lam nhíu mày: “Trăn Trăn, mẹ không muốn con đụng phải nguy hiểm…”
Bà nói vậy theo thói quen, nói xong cũng tự sửng sốt, im lặng không tiếp nữa.
“Chậm rồi.” Nhan Trăn thực sự không giữ nổi bình tĩnh nữa, giọng nói cũng run rẩy. “Mẹ, con đã bị cuốn vào rồi, hơn nữa… Nguyên Hoa cũng vì con mà bị liên lụy.”
Cậu không muốn Nguyên Hoa gặp chuyện.
Nhưng tâm trạng càng lúc càng bất an, làm sao cũng không dịu xuống được.
“Trăn Trăn.” Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359975/quyen-3-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.