Đây cũng là lí do duy nhất trước mắt có thể dùng để giải thích rồi.
Hoa quý phi hoàn toàn không yên tâm, Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan xuy nghĩ đến hình dạng của nhà họ Liên sau khi thất thế, cũng không có bất kì ý niệm gì khác trong đầu.
Nhìn kinh thành gió yên biển lặng như thế này, tự mình vậy mà lại bắt đầu khởi động thứ bí hiểm không muốn cho người khác biết.
Trên một con đường tiến về biên cảnh phía trước khác, La Kiều Oanh và Mộ Dung Bắc Tô đã đi được hơn nửa chặng đường rồi.
Con đường này, bởi vì tránh để cho người khác truy đuổi và giết hại, bọn họ dè dặt cẩn thận từng li từng tí một.
Sau đó vẫn không có tác dụng gì, bọn họ có nhanh nữa, cũng không tránh khỏi sự nhằm vào của các thích khách chuyên nghiệp.
Vào cái đêm vào ở trong thị trấn nhỏ của biên giới phía Bắc, hành tung của hai người bọn họ đã bị bại lộ rồi.
Dù cho diện mạo bên ngoài đã được La Kiều Oanh và Mộ Dung Bắc Tô tận lực cải trang lại, còn dùng cả bùn đất để bôi lên làn da của mình làm cho nó ngăm đen, không giống với hình dáng của những thiếu niên thiếu nữ thay tú.
Nhưng khẩu âm của bọn họ thì chính là một vấn đề vô cùng lớn.
Khẩu âm của Kinh thành là kiểu mềm mại, nhẹ nhàng và uyển chuyển.
Nhưng mà đã vào biên giới phía Bắc rồi, dù cho có là ở trong Thịnh Khang, những người bản địa nói chuyện đều là thanh âm vừa dày vừa nặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138638/chuong-831.html