Mộ Dung Bắc Tô lắc đầu: “Hỏi qua rồi nhưng cũng trả lời là không biết.”
Triệu Khương Lan chỉ còn cách an ủi hắn: “Nếu ta đoán không làm thì phụ hoàng đang ở gần đây”.
Lão lục hít một hơi thật sâu: “Tứ tấu, tẩu đừng hù dọa ta, phụ hoàng lại xuất cung sao, đã vậy còn đến nơi này nữa, phụ hoàng muốn làm gì đây?”
Nói rồi hắn không đợi Triệu Khương Lan trả lời đã giật mình tỉnh ngộ hét một cái: “Ta biết rồi, năm nay những học trò đi thi vào kinh có rất nhiều người ở đây đoán câu đố đèn, chắc chắn là phụ hoàng muốn xem trước vốn kiến thức của những người này, tối lúc thì trước mặt vua còn biết cách ứng biến”
Triệu Khương Lan thông cảm nhìn hắn một cái: “Thật ra vẫn còn một khả năng khác.”
Mộ Dung Bắc Tô hiếu kỳ nhìn nàng: “Tẩu nói đi.”
Trước đó Hồng Vân mất tích, chẳng phải ngài luôn rất muốn biết Sơ Phi Nương Nương giấu người ở đầu sao? Thật ra thì nàng ấy bị mẫu phi của ngài giấu ở lãnh cung ở Tây Vân….
“Cái gì!” Mộ Dung Bắc Tô thở dài tiếc nuối: “Hèn gì ta tìm kiếm khắp nơi cũng không phát hiện bóng dáng của nàng ấy, thì ra mẫu phi đã mang người nhốt vào trong cung nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến phụ hoàng chứ?”
“Có mối quan hệ rất lớn đấy, hôm trước buổi tối phụ hoàng có đến cung Tây Vân và nhìn thấy Hồng Vân, còn nghe nàng ấy đàn một khúc nhạc nữa, ta có thể nhìn ra phụ hoàng dường như… rất có hứng thú với Hồng Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138266/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.