Triệu Khương Lan lại nhắc tới Hồng Vân: “Hồng Vân cô nương đang ở trong lãnh cung kia… Nương nương định sắp xếp như thế nào? Lần trước ngài hứa với lão Lục nếu đệ ấy đồng ý đi dự tiệc sẽ thả nàng ấy ra. Bây giờ chuyện của lão Lục vẫn còn lỡ dở chưa xong, cũng không thể cứ giam giữ nàng ấy như thế mãi.”
Sơ phi nghe Triệu Khương Lan nói thế cũng cảm thấy mình hơi quá đáng.
“Vậy thì thả nàng ta ra, ngày mai nghĩ các đưa nàng ta ra ngoài là được.”
Triệu Khương Lan nghe thế thì chủ động nói: “Đúng lúc ngày mai ta cũng xuất cung, không bằng để Hồng Vân cô nương đi theo ta đi, cũng đỡ khiến nương nương lại phải suy nghĩ thêm về chuyện này.”
Sơ phi nghe nàng nói thế thì cười cười: “Không ngờ rằng vậy liền Thần vương phi lại nhiệt tình như thế, nếu vậy thì đành làm phiền người rồi.”
Sơ phi cũng không có quan tâm quá nhiều về Hồng Vân.
Nếu như nàng ta thật sự có ý với lão Lục thì những ngày ở trong cung này đã nghĩ cách mà dán vào rồi. Nhưng nàng ta chẳng làm gì, ngày nào cũng vô cùng thành thật và yên tĩnh.
Hơn nữa Hồng Vân cũng từng nói mình đã có người trong lòng, nếu như không phải là hai bên thích nhau thì cũng chẳng có gì để sợ. Bà hiểu con trai mình, mặc dù là hoàng tử, thân phận cao quý nhưng lại chưa từng có suy nghĩ muốn ép buộc người khác.
Lại càng sẽ không ăn cướp trắng trợn. Cho nên thả Hồng Vân đi cũng không sao.
Triệu Khương Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138253/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.