Ninh Vân nghĩ như thế thì đi tìm Chiêu Vũ Đế.
Chiêu Vũ Đế đang ở trong thư phòng phê duyệt tấu chương, hắn nghe thấy Ninh Vân đến tìm mình thì mời nàng ta vào.
Hắn cũng không thích cô con gái này lắm, cảm thấy thỉnh thoảng nàng ta quá tùy hứng.
Nhưng dù sao cũng là con gái mình, không thể không thương.
Ninh Vân vừa đi vào đã mách lẽo: “Phụ hoàng, con phát hiện Thần vương phi đi tới Chu Vân Cung”
Chiêu Vũ Đế nghe Ninh Vân nói thế thì nhíu mày với vẻ không vui.
“Đang yên đang lành tự dưng con quan tâm tới Thần vương phi làm gì? Nàng ấy là Tứ tẩu của con, con không nên cứ nhằm vào nàng y như thế”.
“Con không có nhằm vào nàng ta, là nha hoàn của con tận mắt nhìn thấy nàng đi về phía Chu Vân Cung có mỗi một mình. Trời đã tối, một mình nàng ta đi tới chỗ đó làm gì”.
Ninh Vân nói với vẻ mặt giận dỗi: “Hơn nữa nàng ta còn chẳng dẫn nha hoàn theo, chuyện này không bình thường. Phụ hoàng, lỡ đâu có người làm loạn, lén lút dây dưa với người đàn ông khác thì chẳng khác nào là làm hỏng danh dự của Hoàng tộc cơ chứ.”
“Hỗn xược, sao có thể nói bậy như thế hả. Một công chúa chưa lập gia đình như con sao lại có thể nói ra những lời như thế này, hơn nữa đối phương còn là chị dâu của con!”
Ninh Vân không vui: “Chính là vì nàng ta là chị dâu của con nên con mới phải trông chừng dùm cho tứ ca. Cũng không phải trước kia chưa từng xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138254/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.