Phương Khương Trần gác bút, thổi khô mực, bỏ vào phong thư: “Ngài yên tâm đi, mất mặt là hoàng thất Tây Lăng, hoàng thượng sẽ không để ý, vả lại ông ta cũng không rảnh đi quản những chuyện này, tiếp theo cả giới quan lại Đông Lăng sẽ chấn động, hoàng thượng sẽ rất bận bịu. Còn chuyện thiêu chết yêu nghiệt thì càng không cần lo lắng , ta sẽ để Lý Tưởng chết thật quang minh chính đại.”
Muốn Lý Tưởng chết mà không thể liên lụy đến người khác không phải là chuyện dễ dàng gì. Phải biết một điều, Lý Tưởng là người hoàng thượng rất coi trọng, cái chết của hắn chỉ có thể là cái chết bất trắc, nếu không phải vậy thì hoàng thượng nhất định sẽ không chịu để yên đâu.
“Cô đều chuẩn bị kỹ càng rồi à?” Có binh tốt có chiêu hiểm, Tôn Chính Đạo vẫn còn hơi lo lắng cho Phượng Khương Trần, nhưng thấy Phượng Khương Trần đã hạ quyết tâm, Tôn Chính Đạo cũng không khuyên nhủ dài dòng.
“Ta không đánh trận không có chuẩn bị, hai mươi mấy ngày nay, ta ngày nào cũng suy nghĩ xem phản kích thế nào. Đây là một cơ hội, bọn họ muốn thiêu chết ta, vậy thì coi như số họ may. Điều đáng tiếc chính là ta vẫn chưa chết, nếu như ta vẫn còn sống, vậy thì ngày tận thế của bọn họ đến rồi.” Phượng Khương Trần lạnh như băng nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Tôn đại nhân, ta không thích tranh chấp cùng người ta, ta ghét phiền phức, chỉ cần không chạm đến giới hạn của ta, ta đều có thể không đếm xỉa đến, nhưng lần này là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612655/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.