Chương 109
Nhưng ở ngoài kinh thành, Đông Lăng Tử Lãng có thể không dấu vết xóa sổ sự tồn tại của nàng, hơn nữa cũng sẽ không bị người ta phát hiện được.
Ngoài cổng thành người đến người đi, Phượng Khương Trần mặc một bộ trung y cứ như vậy quỳ gối ở nơi đó, người qua đường hết lần này đến lần khác chỉ trỏ. Vốn dĩ bọn họ không biết cổng thành đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Phượng Khương Trần quỳ ở nơi đó cũng từng người bắt đầu hỏi thăm.
Vì thế, quần áo của Phượng Khương Trần lại xộc xệch lần nữa. Tin tức từ ngoại thành trở về kinh thành giống như bay, thổi tới mọi ngóc.
ngách của hoàng thành.
Có một số dân chúng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Phượng Khương Trần quỳ ở chỗ đó, lại có thị binh trông chừng, cho rằng nàng đã phạm tội gì đó. Vì vậy lá gan của bọn họ cũng lớn hơn, cầm rau thối, đồ đạc trong tay ném về phía Phượng Khương Trần.
Bộp… Phượng Khương Trần bị dọa nhảy dựng, nghiêng người một cái tránh đi, đối phương ném vào khoảng không, Phượng Khương Trần ngây ngốc ngay tại trận.
Những người khác nhìn thấy thị vệ không ra tay ngăn cản cũng không có trách mắng, vì thế bọn họ cũng mạnh dạn bắt đầu ném theo.
Lúc Phượng Khương Trần còn chưa kịp phản ứng lại, bộp bộp bộp…
rau thối, bánh bao, trứng gà các loại, một thứ lại một thứ đã chào hỏi với cơ thể Phượng Khương Trần rồi.
Phượng Khương Trần ngơ ngác nhìn mọi người, không tránh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/611993/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.