Chương 108
“Vâng, bệ hạ” Phượng Khương Trần rất phối hợp, trên mặt không có chút xíu vẻ không phục nào.
Quyết định ở hoàng thành kiếm sống, Phượng Khương Trần đã thuyết phục chính mình phải quen với các quy tắc của thế giới này.
Quỳ, chính là một chuyện nàng nhất định phải học được. Bất kể nàng có thể chấp nhận hay không, nàng nhìn thấy người nên quỳ thì đều phải quỳ xuống, trong lòng có bài xích đi nữa, trên mặt cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Sự phối hợp của Phượng Khương Trần khiến cho Đông Lăng Tử Lãng cảm giác sâu sắc rất không thú vị, nhưng hắn lại không thể mượn nó để làm gì cả, đành phải đặt trọng điểm lên chuyện khi nào Phượng Khương Trần ra khỏi thành. Bởi vì ra khỏi thành thì làm sao có thể một mình lộn xộn xuất hiện ở trong này, ở ngoài thành gặp phải chuyện gì rồi.
Được rồi, hỏi một đống lớn, trọng điểm là hỏi Phượng Khương Trần đã gặp phải chuyện gì.
Nghe được câu hỏi của Đông Lăng Tử Lãng, Đông Lăng Vũ Cửu hơi quay đầu, dường như cũng đang đợi câu trả lời của Phượng Khương Trần, đáng tiếc…
Phượng Khương Trần đã làm cho tất cả mọi người đều thất vọng rồi. Bất kể Đông Lăng Tử Lãng hỏi cái gì nàng cũng chỉ nói một câu không biết. Rõ ràng đang nói dối, nhưng thái độ lại rất thản nhiên, ánh mắt trong sáng, chính trực cực kỳ.
Cho dù Đông Lăng Tử Lãng cố ý toát ra vẻ uy nghiêm của hoàng thất, cho dù Vũ Văn Nguyên Hòa cố ý phóng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/611992/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.