Vẻ mặt đám Liễu Mị Nhi ngây ngốc, trên mặt hiện lên mờ mịt.
Vô Địch sư thúc đã đồng ý phân xử giúp, nhưng câu sau là có ý gì.
- Sư phụ, người đây là?
Lam Phi cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Thần Nông Tông chúng ta dưỡng không ít phế vật, ta cũng dưỡng một phế vật.
Vô Địch bất mãn hừ một tiếng, một tay vươn về phía đám Lam Phi.
Sắc mặt đám Lam Phi thay đổi, chỉ cảm thấy trong ngực như có thứ gì muốn chui ra.
Năm ngón tay của Vô Địch nắm chặt, vài đạo thái âm chi khí ngưng tụ thành phù tiễn màu đen lập tức bay từ trong cơ thể đám Lam Phi ra, trôi nổi trên tay ông ta.
- Dựa vào những phù tiễn này, Mạc Phàm có thể giết các ngươi bất cứ lúc nào, Lam Dương cũng không ngăn cản được.
Vô Địch lạnh lùng nói.
Đám Lam Phi hơi ngẩn ra, sắc mặt lập tức khó coi.
Sắc mặt Lam Dương cũng thay đổi, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.
Anh ta chỉ hủy những trường thương và tỏa liên, không phát hiện phù tiễn trong cơ thể đám Lam Phi.
- Đa tạ ơn cứu mạng của sư thúc.
Nam tử họ Phùng nuốt nước bọt, vội vàng nói.
Nếu không phải Vô Địch nhắc nhở, mạng nhỏ của ông ta chết trong tay Mạc Phàm lúc nào cũng không biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3735443/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.