🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đám Lam Phi nghe thấy lời Vô Địch nói, khuôn mặt vốn khó coi, lập tức hiện lên vui mừng.  

             Có Vô Phong sư thúc làm chỗ dựa, bọn họ gần như đã từ bỏ rồi.  

             Vô Phong sư thúc ngay cả Vô Địch sư thúc đều không e ngại gì, nếu bọn họ giết Mạc Phàm, gặp tao ương là bọn họ.  

             Nhưng vậy mà Vô Địch sư thúc không định tha cho Mạc Phàm, quá tốt rồi.  

             Vẻ lo lắng xuất hiện trên mặt Lương Nguyệt Hoa.  

             - Vô Địch sư thúc muốn thế nào?  

             Mạc Phàm giống như đã dự đoán được, vẻ mặt lạnh nhạt nói.  

             Vô Địch sư thúc có tiếng là lưu manh, ông sẽ không vì lời Vô Phong sư thúc nói mà buông tay.  

             - Ngươi là người tham gia Đại Bỉ đúng không?  

             Vô Địch hỏi.  

             - Không sai.  

             - Mạnh Bất Đồng từng nói với ngươi rồi đúng không, chiến kỹ của ngươi sẽ do ta huấn luyện.  

             - Nếu không gặp Lam Phi sư huynh, con sẽ tự mình đến bái phỏng Vô Địch sư thúc.  

             Mạc Phàm gật đầu nói.  

             - Rất tốt, ngươi đã biết rồi, vậy ta không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, con người ta rất công bằng, ngươi làm đồ đệ ta bị thương, tuy nó rất vô dụng, nhưng không phải ai cũng có thể ra tay với nó, ra tay thì phải trả đại giá.  

             Vô Địch tự rót cho mình một chén rượu, nói.  

             - Vô Địch sư thúc, con đều biết thói quen của sư thúc, sư thúc nói thẳng quy củ lần này đi.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Kiếp trước hắn tiếp xúc với Vô Địch sư thúc không nhiều, nhưng vẫn biết một số quy củ của Vô Địch sư thúc.  

             Nếu có người chọc ông, ông sẽ định ra một số quy củ, dựa theo quy củ là được.  

             - Một đồ đệ của ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ta còn một đồ đệ khác, đồ đệ này còn là anh trai của đồ đệ kia, hai người đánh một lát, không sử dụng bất luận bảo cụ gì, không thể sử dụng bí pháp, cũng không thể sử dụng linh khí, thần hồn và khí tức chi lực, dùng võ kỹ thuần túy để khiêu chiến, nếu ngươi thắng, chuyện này dừng ở đây, ngươi có thể cùng Tiểu Dương tiến vào Võ Đạo Trì, nếu ngươi thua, ta không biết Tiểu Dương sẽ thương tổn ngươi tới mức nào, cũng sẽ không ra tay can thiệp, ta cũng không đảm bảo Tiểu Dương không giết ngươi, ngoài ra, ngươi cũng mất đi cơ hội tiến vào Võ Đạo Trì.  

             Vô Địch nói.  

             - Võ Đạo Trì?  

             Nghe thấy mấy chữ này, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi.  

             Võ Đạo Trì là một bảo địa cực phẩm của Thần Nông Tông, do Vô Địch sư thúc thủ hộ giả.  

             Nghe nói nơi này do một tiền bối võ đạo sáng tạo ra, không ai biết chất lỏng chảy bên trong là gì, nhưng được gọi là võ đạo chi lưu.  

             Thứ này không chỉ rèn luyện cơ thể võ giả, khiến cơ thể võ giả nâng cao một bước.  

             Ngâm ở bên trong, muôn vàn võ đạo sẽ xoay chuyển trong thần hồn.  

             Nghe nói võ đạo của Vô Địch sư thúc, là lĩnh ngộ trong võ đạo chi lưu này.  

             Bởi vì võ đạo chi lưu quá trân quý, trừ phi gặp được thiên tài võ đạo, nếu không sẽ không mở cho người ta sử dụng.  

             Đại Bỉ tông môn lần trước, Võ Đạo Trì không được mở ra, để đệ tử tham gia Đại Bỉ đề thăng thực lực.  

             Lần này lại có cơ hội tiến vào Võ Đạo Trì.  

             Phải biết rằng tiến vào trong Võ Đạo Trì, nếu có thể lĩnh ngộ võ đạo, sau này có khả năng trở thành người như Vô Địch sư thúc, cơ hội tốt như vậy không phải mỗi người đều có.  

             Mạc Phàm cũng nhướn mày, tất nhiên là hắn có biết sự tồn tại của Võ Đạo Trì.  

             Chỉ là không ngờ tới, vậy mà Vô Địch sư thúc lấy Võ Đạo Trì ra.  

             Nơi này, hình như kiếp trước chỉ có mình Lam Dương đi vào, hắn không biết vì sao, hình như Vọng Cơ sư huynh không đi vào, cụ thể là nguyên nhân gì hắn cũng không biết.  

             - Cơ thể của ngươi đã xem như rất mạnh, nhưng chỉ là rèn luyện huyết dịch, xương cốt và cơ thể bên ngoài, lục phủ ngũ tạng còn rất yếu ớt, nếu có thể đi vào Võ Đạo Trì, lục phủ ngũ tạng của ngươi sẽ tiến thêm một bước rèn luyện, nếu ngươi dựa theo lời ta nói, ngươi có khả năng mất đi cơ hội tiến vào Võ Đạo Trì, nếu ngươi từ chối, cũng có thể tiến vào Võ Đạo Trì, nhưng do ta tới trừng phạt ngươi, ngươi có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn gì, để ngăn cản cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong là ta, thế nào?Vô Địch lại nói tiếp.  

             Vô Địch vừa nói xong, đám Liễu Mị Nhi lại đắc ý hơn.  

             Chỉ đánh giá võ kỹ, chắc chắn Mạc Phàm không phải đối thủ của Lam Dương.  

             Mạc Phàm có thể đánh bại Lam Phi, chỉ là dựa vào thái dương và thái âm chi lực kỳ lạ, phương diện võ kỹ không được tốt.  

             Mạc Phàm đấu với Lam Dương, chỉ biết càng không đỡ nổi một kích.  

             Còn loại lựa chọn thứ hai càng không có khả năng, cho dù Vô Địch sư thúc giảm thực lực xuống Nguyên Anh đỉnh phong, chỉ dựa vào võ đạo cũng có thể một quyền giết Mạc Phàm, cho dù không chết cũng sẽ bị phế.  

             Tóm lại, mặc kệ Mạc Phàm chọn thế nào, đều xong cả rồi.  

             Mạc Phàm nhíu mày, do dự một lát.  

             Quả thật cơ thể hắn cần tiến thêm một bước nữa, từ khi hắn triển khai Thứ Thể Châm, cơ thể chưa từng được rèn luyện, trái lại thiên kiếp có thể khiến cơ thể hắn mạnh hơn trước một chút, nhưng không tăng lên một tầng.  

             Bởi vì luôn bận rộn chuyện này, hắn không tìm nguyên liệu luyện chế Thứ Phủ Châm.  

             Võ đạo chi lưu trong Võ Đạo Trì, quả thật là thứ tốt thay thế Thứ Phủ Châm.  

             - Con có thể dựa theo lời sư thúc nói so với Lam Dương sư huynh, nhưng con có thêm một điều kiện.  

             Mạc Phàm nghĩ một lát, nói.  

             - Chưa có ai dám nói điều kiện với ta, nhưng nể mặt ngươi tìm được phương pháp giải trừ Thất Sinh Thất Thế Chú cho tiểu tử Vô Phong kia, ta có thể cho ngươi nói một điều kiện, nhưng chưa chắc ta sẽ đồng ý, ngươi nói đi.  

             Vô Địch nhướn mày nói.  

             - Mặc kệ thắng thua, bọn họ đều không thể ra tay với người bên cạnh con.  

             Mạc Phàm bình tĩnh nói.  

             Những người này làm gì hắn cũng không sao cả, hắn có đủ biện pháp ứng phó.  

             Nhưng Lương Nguyệt Hoa, Mạnh Vô Kỳ và Tiểu Phượng Vũ thì không được.  

             Nhất là Tiểu Phượng Vũ, thân phận của cô quá mẫn cảm.  

             - Chuyện này?  

             Vô Địch nhíu mày, nhìn về phía đám Liễu Mị Nhi.  

             - Có thể, nhưng tiểu nha đầu có huyết cấm kỵ, thêm cả nha đầu này vào thì không được tốt lắm đâu?  

             Nam tử họ Phùng nghĩ một lát, hỏi.  

             - Huyết cấm kỵ?  

             Vô Địch nhìn thoáng qua Tiểu Phượng Vũ, chân mày cau lại.  

             - Tiểu tử, chuyện của ngươi nhiều thật.  

             - Sư thúc rất khó làm được sao?  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.  

             - Nếu ngươi có thực lực như ta, không có gì khó làm, nhưng ngươi không có, như vậy đi, nếu ngươi dựa theo lời ta nói thắng được Tiểu Dương, sau đó lại đỡ được một quyền Nguyên Anh đỉnh phong của ta không chết không phế, thứ này sẽ là của ngươi, có thứ này trong tay, không có ai ở Thần Nông Tông dám ra tay với người bên cạnh ngươi, bao gồm cả tiểu nha đầu kia.  

             Vô Địch nghĩ một lát, lấy một ngọc bài ra nói.  

             Ngọc bài không trải qua tạo hình và mài, chỉ khắc họa hai chữ rất đơn giản: Vô Địch.  

             - Sư thúc, như vậy không hay lắm đâu?  


             - Không dám.  

             Sắc mặt nam tử họ Phùng thay đổi, vội vàng nói.  

             - Vậy là được rồi, tiểu tử, ngươi còn muốn bảo vệ tiểu nha đầu kia không?  

             Vô Địch lạnh lùng liếc nam tử họ Phùng một cái, tiếp tục hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.