Đám Lam Phi nghe thấy lời Vô Địch nói, khuôn mặt vốn khó coi, lập tức hiện lên vui mừng.
Có Vô Phong sư thúc làm chỗ dựa, bọn họ gần như đã từ bỏ rồi.
Vô Phong sư thúc ngay cả Vô Địch sư thúc đều không e ngại gì, nếu bọn họ giết Mạc Phàm, gặp tao ương là bọn họ.
Nhưng vậy mà Vô Địch sư thúc không định tha cho Mạc Phàm, quá tốt rồi.
Vẻ lo lắng xuất hiện trên mặt Lương Nguyệt Hoa.
- Vô Địch sư thúc muốn thế nào?
Mạc Phàm giống như đã dự đoán được, vẻ mặt lạnh nhạt nói.
Vô Địch sư thúc có tiếng là lưu manh, ông sẽ không vì lời Vô Phong sư thúc nói mà buông tay.
- Ngươi là người tham gia Đại Bỉ đúng không?
Vô Địch hỏi.
- Không sai.
- Mạnh Bất Đồng từng nói với ngươi rồi đúng không, chiến kỹ của ngươi sẽ do ta huấn luyện.
- Nếu không gặp Lam Phi sư huynh, con sẽ tự mình đến bái phỏng Vô Địch sư thúc.
Mạc Phàm gật đầu nói.
- Rất tốt, ngươi đã biết rồi, vậy ta không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, con người ta rất công bằng, ngươi làm đồ đệ ta bị thương, tuy nó rất vô dụng, nhưng không phải ai cũng có thể ra tay với nó, ra tay thì phải trả đại giá.
Vô Địch tự rót cho mình một chén rượu, nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3735444/chuong-1693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.