Toàn thân đám người này run rẩy, nhìn về một phía.
- Anh?
- Mẹ, mẹ có nghe thấy không, đây là giọng của anh.
Thân thể đám cha mẹ Mạc Phàm chấn động, giống như bị sét đánh, cuống quít nhìn bốn phía.
Đám Tần Kiệt, Chu Hiệt, Tiểu Ngọc cũng có biểu cảm tương tự.
Bọn họ đều bị phế tu vi, đã không còn năng lực cảm nhận.
Nhưng bọn họ quá quen thuộc với giọng nói này, tuyệt đối không sai, tuyệt đối là người mà bọn họ kêu gọi ngàn lần, Mạc Phàm.
- Tiểu Phàm, là con sao?
Lão mẹ Mạc Phàm vui mừng phát khóc gọi xung quanh.
Tuy tin Mạc Phàm đã chết truyền hơn ba tháng, nhưng bà vẫn không tin Mạc Phàm đã chết.
Mạc Phàm không chết, bà vẫn có động lực kiên trì sống trong những thống khổ hành hạ này.
Mấy người kia quay đầu nhìn thoáng qua, nhưng không thấy bóng dáng Mạc Phàm, cả đám hít sâu một hơi, khóe miệng nhếch lên cười mỉa.
- Mẹ kiếp, dám lấy máy ghi âm hù dọa lão tử, mấy người diễn giống thật, lão tử đã thật sự nghĩ con trai ma của mấy người quay về rồi.
Vừa rồi bọn họ nghe thấy giọng nói,hẳn là không phải nghe nhầm, chắc chắn là mở ghi âm ra.
Dù sao bọn họ chưa từnggặp Mạc Phàm, mở bừa một cái ghi âm cộng thêm diễn nữa, dọa người ta đi cũng không phải không có khả năng.
Nếu chân thực hơn chút nữa, chắc chắn bọn họ đã bỏ chạy.
- Lão đại, người nhà này thích diễn như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689765/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.