Mấy tên côn đồ vừa chết, Tiểu Vũ được lão mẹ Mạc Phàm dẫn tới bên cạnh Mạc Phàm.
- Anh, sao bây giờ anh mới quay về, chị dâu vì chúng em mà bị người xấu mang đi, Tần gia gia, Lạc gia gia, dì Bạch vì chúng em mà bị người kia gi ết chết, rất nhiều người Mạc gia đã bị giết, tu vi của Chu tỷ tỷ và Tần ca ca đều bị phế bỏ, sao giờ anh mới quay về, không phải anh từng đồng ý với em, em gọi tên của anh, anh sẽ quay về sao?
Tiểu Vũ khóc nức nở ấm ức nói.
Ngày Mạc Phàm bị giết, cô từng gọi tảng đá Mạc Phàm đưa cho vô số lần, mãi đến khi mắt cô bị lấy đi, cũng không thấy Mạc Phàm xuất hiện.
Tiểu Vũ vừa khóc, băng gạc trên mắt mới đổi không lâu lập tức bị nhuộm thành màu đỏ.
Trái tim những người khác như bị bóp chặt, trong mắt lại đỏ lên.
Tuy thời gian có thể xóa nhòa tất cả, nhưng có một số việc không dễ quên như vậy.
- Tiểu Vũ, cậu đừng nói sư phụ như vậy, chắc chắn sư phụ bị trọng thương, nếu không sư phụ đã tới cứu chúng ta rồi.
Tiểu Ngọc nắm tay Tiểu Vũ nói.
Trái tim Mạc Phàm như bị bóp chặt, hắn không nói gì thêm, cúi người ôm lấy Tiểu Vũ.
Tuy hắn không nguyện ý, nhưng quả thật hắn đã thất hứa.
Nếu không vì thực lực của hắn không đủ chống đỡ vũ khí tiên tiến, sẽ không có tình trạng như hiện giờ.
Nếu không lựa chọn tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689766/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.