- Luận kiếm ở Hoa Sơn?
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía Mạc Phàm.
Bọn họ hiểu ý của Mạc Phàm, Mạc Phàm muốn tụ tập kẻ địch ở bát phương trên đỉnh Hoa Sơn, sau đó diệt hết bọn họ.
Chuyện này nghe có vẻ rất dọa người, nhưng mà…
- Mạc Phàm, có phải nên suy nghĩ thêm chuyện này hay không, ví dụ như dẫn dụ từng người tới Hoa Sơn, giết người này xong thì cho người khác vào?
Bạch Tử Hàn hỏi.
Mạc Phàm dẫn toàn bộ vào Hoa Sơn, có khả năng không phải Mạc Phàm đại sát bát phương, mà là Mạc Phàm bị bát phương tru diệt.
- Không cần thiết, tôi muốn tụ tập tất cả bọn họ lại, giế t chết toàn bộ.
Trong mắt Mạc Phàm hiện lên sát ý, nói.
- Cho dù cậu có thể gi ết chết bọn họ, nhưng nếu bọn họ không chịu đến Hoa Sơn thì sao, dựa vào tám bọn họ, có thể hoành sát bát phương sao?
Bạch Tử Hàn nhíu mày, hỏi tiếp.
Cô tiếp xúc với Mạc Phàm lâu như vậy, chuyện Mạc Phàm đã quyết định, khuyên Mạc Phàm cũng vô dụng.
Nhưng Mạc Phàm không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho đám Chu Hiệt chứ.
Trái lại cô không có gì nguy hiểm, nhưng đám Chu Hiệt thì không đơn giản như vậy.
- Chuyện này thì tôi tự có tính toán, thứ này cũng cho mọi người.
Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, một đám viên châu cỡ ngón cái bay từ trong cơ thể hắn ra.
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689670/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.