Sau khi Mạc Phàm tiến vào cánh cửa đó, ở phía Tây Hoa Hạ, giữa núi rừng có ít dấu chân người qua lại.
Một ngọn núi giống như một yêu thú há to cái miệng rộng, trong miệng là một sơn động tối đen sâu không thấy đáy, theo gió núi thổi qua, bên trong khi thì truyền ra tiếng kêu giống như quỷ khóc, khiến người ta không rét mà run.
Ở phía trước sơn động là một tiểu hồ có nước như máu, hồ nước không ngừng chảy vào trong sơn động, đứng từ xa nhìn giống như là yêu thú đang uống máu.
Nơi này cách khu dân cư không xa, nhưng vì huyết hồ và sơn động mà có ít người tới đây.
Phàm là người tiến sâu vào trong núi rừng này đều mất tích cả, khi xuất hiện sẽ được phát hiện ở trong huyết hồ, toàn thân không ngừng rỉ máu, giống như bị người ta tháo nước huyết dịch.
Lúc này ở phía trước huyết hồ, tay chân Lý Thi Vũ bị huyết tuyến cột lấy để ở bên cạnh tiểu hồ.
Cách đó không xa, một nam một nữ giẫm xuống hồ nước huyết sắc, muốn đi vào trong sơn động.
Người đàn ông này mặc tây trang màu trắng giá trị xa xỉ, trên sống mũi là chiếc kính huyết sắc, cằm anh ta hơi nâng cawo, dáng vẻ như không ai có thể bì nổi, người này đúng là Trương Siêu. Người phụ nữ thì có mái tóc quăn, phía trên chỉ mặc một cái áo ngực màu đỏ, lộ rốn và một mảng da, phía dưới là một chiếc váy ngắn màu đỏ, chỉ có thể che khuất cái mông cong một cách khó khăn, trên eo có quấn một chiếc áo sơ mi trắng, gương mặt tuyệt mỹ, khóe miệng hơi nhếch lên, dáng người xinh đẹp, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy huyết dịch sôi trào.
Vị mỹ nữ này nắm tay Trương Siêu, đi cùng Trương Siêu vào bên trong.
Nếu Mạc Phàm có ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra vị mỹ nữ này.
Vị mỹ nữ này là thanh mai trúc mã của Trương Siêu, Tống Uyển Nhi.
- Trương Siêu, Tống Uyển Nhi, hai người bắt tôi tới đây là muốn làm gì?
Không đợi hai người đi tới sơn động, Lý Thi Vũ nhíu mày quát.
Cô vốn định về Đông Hải một chuyến với Moria, ai biết cô mới ra khỏi Giang Nam, Moria ở bên cạnh liền biến thành Tống Uyển Nhi.
Cô thông qua bia luyện công tu luyện lâu như vậy cũng có thực lực Trúc Cơ, nhưng cô phát hiện mình không phải là đối thủ của Tống Uyển Nhi, phản kháng chưa được một lúc đã bị Tống Uyển Nhi bắt.
Càng khiến cô giật mình chính là không lâu sau, Trương Siêu cũng xuất hiện, sau đó hai người này mang cô tới đây.
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi dừng bước, Tống Uyển Nhi nghiêng đầu tháo kính xuống, con ngươi huyết sắc liếc mắt nhìn Lý Thi Vũ một cái, vẻ đăm chiêu xuất hiện trong mắt cô ta.
- Cô giúp chúng tôi tiến vào Mạc gia, giúp chúng tôi giết hơn nửa người Mạc gia, tôi và Trương Siêu chuẩn bị đi vào ăn mừng một phen, cô có hứng thú không, chúng ta có thể chơi ba.
Tống Uyển Nhi hơi nhếch miệng cười nói.
- Cái gì?
Mắt Lý Thi Vũ mở to, vẻ mặt sửng sốt.
- Thế nào, không hiểu sao? Nể mặt chúng ta từng là bạn học, tôi nói cho cô nghe nhé, Trương Siêu biến thành dáng vẻ của cô tiến vào Mạc gia, sau đó huyễn hóa thành dáng vẻ Mạc Phàm giết không ít người Mạc gia, bây giờ hiểu rồi chứ?
Tống Uyển Nhi cười mỉa nói.
- Không có khả năng, không có khả năng?
Lý Thi Vũ lắc đầu, không tin nói.
Cô ra vào Mạc gia không ai dám tra hỏi, Mạc Phàm là chủ nhân của Mạc gia, không ai dám làm trái.
Nếu thật sự như lời Tống Uyển Nhi nói, vậy cô thật sự thành tội nhân.
- Tin hay không tùy cô, dù sao hôm nay cảm ơn cô, kế hoạch của chúng tôi thành công rồi, không biết bây giờ em họ cô có biểu cảm gì nhỉ, tôi đoán rất có khả năng sẽ cho cô một đao, nếu không phải vì cô sao Mạc gia có thể chết hơn nửa?
Vẻ mặt Tống Uyển Nhi không quan tâm lắm, cười nói.
- Giải thích nhiều với cô ta như vậy làm gì, chúng ta đi chơi thôi.
- Thế nào, em nói chuyện vài câu với bạn gái cũ của anh, anh ghen à, sư huynh?
Một tay Tống Uyển Nhi đặt lên ngực Trương Siêu, hỏi.
- Ghen với cô ta, bây giờ cô ta là cái thá gì?
Trương Siêu không thèm nhìn Lý Thi Vũ, nói với vẻ khinh thường.
Trước đây anh ta nhìn trúng Lý Thi Vũ là vì lão cha cô, nên mới ở bên Lý Thi Vũ.
Hiện giờ anh ta tu luyện Huyết Thần Công, đã ngưng tụ thành Huyết Thần Chi Thể, dạng phụ nữ nào mà không chiếm được.
Cho dù là minh tinh quốc tế, thậm chí là vương phi công chúa vương thất, chỉ cần anh ta nguyện ý, đều có thể khiến những người này như con chó cái ở trên giường anh ta.
Chơi đùa người như vương phi, còn để ý những người bình thường ở thế tục sao.
Người bình thường chỉ là con mồi đối với anh ta mà thôi.
- Anh đã không ghen, vậy chúng ta chơi cùng nhau đi, em nhớ rõ anh còn chưa có được cơ thể cô ta, nếu em đoán không nhầm, Thi Vũ vẫn còn là xử nữ.
Tống Uyển Nhi liếc mắt nhìn Lý Thi Vũ một cái nói.
- Em sẽ có hứng thú với con mồi sao, sư muội?
Trương Siêu không động tâm nói.
Giống như con người không có hứng thú với súc sinh, bây giờ anh ta ít động tâm với người phụ nữ bình thường, trừ phi là người phụ nữ thường xuyên xuất hiện trong TV hay người của vương thất, thế gia siêu cấp, nhà giàu có.
- Vậy cũng đúng, chúng ta vào thôi, sư huynh.
Tống Uyển Nhi cười quyến rũ, làm nũng nói.
- Đợi một chút, hai người gạt tôi, hai người không thương tổn được người Mạc gia chúng tôi.
Lý Thi Vũ thấy hai người sắp đi, bỗng nhiên nói.
- Vì sao lại nói như vậy?
Tống Uyển Nhi nhướn mày, nói với vẻ đầy hứng thú.
- Nếu hai người thật sự giết không ít người Mạc gia, hẳn là sẽ không giết một phần, để lại một phần, ngoài ra nếu hai người thật sự giết không ít người Mạc gia, đã không cần thiết phải mang tôi tới đây.Lý Thi Vũ nói.
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi mang cô tới đây phần lớn là muốn uy hiếp Mạc Phàm, nhưng người Mạc gia càng dễ uy hiếp Mạc Phàm hơn cô, hai người chỉ đưa cô tới phần lớn là vì Trương Siêu biến thành cô tiến vào Mạc gia cũng không thành công.
Cô ở bên Trương Siêu lâu như vậy, Trương Siêu cao hứng hay mất hứng cô biết rỗ, chắc chắn bây giờ Trương Siêu không vui.
Cho nên cô kết luận Trương Siêu thất bại rồi.
- Lý Thi Vũ, cô vẫn khiến người ta chán ghét như trước, không sai, chúng tôi không thành công, nhưng đợi chúng tôi giết Mạc Phàm, trước đó có thành công hay không đều không quan trọng.
Trương Siêu nhíu mày nói.
- Giết Tiểu Phàm, chỉ dựa vào hai người sao?
Lý Thi Vũ ngồi dậy, lạnh lùng nói.
Tuy cô không phải đối thủ của Tống Uyển Nhi, cũng không biết Trương Siêu và Tống Uyển Nhi bái sư phụ ở đâu, nhưng cô biết thực lực hiện giờ của Mạc Phàm.
Đương kim thế giới, đến này còn chưa xuất hiện người và nơi có thể giữ Mạc Phàm lại, Trương Siêu và Tống Uyển Nhi lấy gì để đối phó Mạc Phàm?
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi nhíu mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.
- Cô cảm thấy vì sao chúng tôi lại mang cô tới đây, chỉ cần Mạc Phàm có thể tìm được nơi này, vậy anh ta ở lại đây đi.
Tống Uyển Nhi cười tự tin nói.
Cô ta mới nói xong, bỗng nhiên sắc mặt Trương Siêu thay đổi, thân thể anh ta nhoáng lên một cái đến bên cạnh Lý Thi Vũ, bắt lấy Lý Thi Vũ đẩy ngã vào trong huyết hồ đến bên cạnh Tống Uyển Nhi.
Cũng đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
- Hai người đúng là tự tin, tôi đến rồi đây. Sau khi Mạc Phàm tiến vào cánh cửa đó, ở phía Tây Hoa Hạ, giữa núi rừng có ít dấu chân người qua lại.
Một ngọn núi giống như một yêu thú há to cái miệng rộng, trong miệng là một sơn động tối đen sâu không thấy đáy, theo gió núi thổi qua, bên trong khi thì truyền ra tiếng kêu giống như quỷ khóc, khiến người ta không rét mà run.
Ở phía trước sơn động là một tiểu hồ có nước như máu, hồ nước không ngừng chảy vào trong sơn động, đứng từ xa nhìn giống như là yêu thú đang uống máu.
Nơi này cách khu dân cư không xa, nhưng vì huyết hồ và sơn động mà có ít người tới đây.
Phàm là người tiến sâu vào trong núi rừng này đều mất tích cả, khi xuất hiện sẽ được phát hiện ở trong huyết hồ, toàn thân không ngừng rỉ máu, giống như bị người ta tháo nước huyết dịch.
Lúc này ở phía trước huyết hồ, tay chân Lý Thi Vũ bị huyết tuyến cột lấy để ở bên cạnh tiểu hồ.
Cách đó không xa, một nam một nữ giẫm xuống hồ nước huyết sắc, muốn đi vào trong sơn động.
Người đàn ông này mặc tây trang màu trắng giá trị xa xỉ, trên sống mũi là chiếc kính huyết sắc, cằm anh ta hơi nâng cawo, dáng vẻ như không ai có thể bì nổi, người này đúng là Trương Siêu. Người phụ nữ thì có mái tóc quăn, phía trên chỉ mặc một cái áo ngực màu đỏ, lộ rốn và một mảng da, phía dưới là một chiếc váy ngắn màu đỏ, chỉ có thể che khuất cái mông cong một cách khó khăn, trên eo có quấn một chiếc áo sơ mi trắng, gương mặt tuyệt mỹ, khóe miệng hơi nhếch lên, dáng người xinh đẹp, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy huyết dịch sôi trào.
Vị mỹ nữ này nắm tay Trương Siêu, đi cùng Trương Siêu vào bên trong.
Nếu Mạc Phàm có ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra vị mỹ nữ này.
Vị mỹ nữ này là thanh mai trúc mã của Trương Siêu, Tống Uyển Nhi.
- Trương Siêu, Tống Uyển Nhi, hai người bắt tôi tới đây là muốn làm gì?
Không đợi hai người đi tới sơn động, Lý Thi Vũ nhíu mày quát.
Cô vốn định về Đông Hải một chuyến với Moria, ai biết cô mới ra khỏi Giang Nam, Moria ở bên cạnh liền biến thành Tống Uyển Nhi.
Cô thông qua bia luyện công tu luyện lâu như vậy cũng có thực lực Trúc Cơ, nhưng cô phát hiện mình không phải là đối thủ của Tống Uyển Nhi, phản kháng chưa được một lúc đã bị Tống Uyển Nhi bắt.
Càng khiến cô giật mình chính là không lâu sau, Trương Siêu cũng xuất hiện, sau đó hai người này mang cô tới đây.
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi dừng bước, Tống Uyển Nhi nghiêng đầu tháo kính xuống, con ngươi huyết sắc liếc mắt nhìn Lý Thi Vũ một cái, vẻ đăm chiêu xuất hiện trong mắt cô ta.
- Cô giúp chúng tôi tiến vào Mạc gia, giúp chúng tôi giết hơn nửa người Mạc gia, tôi và Trương Siêu chuẩn bị đi vào ăn mừng một phen, cô có hứng thú không, chúng ta có thể chơi ba.
Tống Uyển Nhi hơi nhếch miệng cười nói.
- Cái gì?
Mắt Lý Thi Vũ mở to, vẻ mặt sửng sốt.
- Thế nào, không hiểu sao? Nể mặt chúng ta từng là bạn học, tôi nói cho cô nghe nhé, Trương Siêu biến thành dáng vẻ của cô tiến vào Mạc gia, sau đó huyễn hóa thành dáng vẻ Mạc Phàm giết không ít người Mạc gia, bây giờ hiểu rồi chứ?
Tống Uyển Nhi cười mỉa nói.
- Không có khả năng, không có khả năng?
Lý Thi Vũ lắc đầu, không tin nói.
Cô ra vào Mạc gia không ai dám tra hỏi, Mạc Phàm là chủ nhân của Mạc gia, không ai dám làm trái.
Nếu thật sự như lời Tống Uyển Nhi nói, vậy cô thật sự thành tội nhân.
- Tin hay không tùy cô, dù sao hôm nay cảm ơn cô, kế hoạch của chúng tôi thành công rồi, không biết bây giờ em họ cô có biểu cảm gì nhỉ, tôi đoán rất có khả năng sẽ cho cô một đao, nếu không phải vì cô sao Mạc gia có thể chết hơn nửa?
Vẻ mặt Tống Uyển Nhi không quan tâm lắm, cười nói.
- Giải thích nhiều với cô ta như vậy làm gì, chúng ta đi chơi thôi.
- Thế nào, em nói chuyện vài câu với bạn gái cũ của anh, anh ghen à, sư huynh?
Một tay Tống Uyển Nhi đặt lên ngực Trương Siêu, hỏi.
- Ghen với cô ta, bây giờ cô ta là cái thá gì?
Trương Siêu không thèm nhìn Lý Thi Vũ, nói với vẻ khinh thường.
Trước đây anh ta nhìn trúng Lý Thi Vũ là vì lão cha cô, nên mới ở bên Lý Thi Vũ.
Hiện giờ anh ta tu luyện Huyết Thần Công, đã ngưng tụ thành Huyết Thần Chi Thể, dạng phụ nữ nào mà không chiếm được.
Cho dù là minh tinh quốc tế, thậm chí là vương phi công chúa vương thất, chỉ cần anh ta nguyện ý, đều có thể khiến những người này như con chó cái ở trên giường anh ta.
Chơi đùa người như vương phi, còn để ý những người bình thường ở thế tục sao.
Người bình thường chỉ là con mồi đối với anh ta mà thôi.
- Anh đã không ghen, vậy chúng ta chơi cùng nhau đi, em nhớ rõ anh còn chưa có được cơ thể cô ta, nếu em đoán không nhầm, Thi Vũ vẫn còn là xử nữ.
Tống Uyển Nhi liếc mắt nhìn Lý Thi Vũ một cái nói.
- Em sẽ có hứng thú với con mồi sao, sư muội?
Trương Siêu không động tâm nói.
Giống như con người không có hứng thú với súc sinh, bây giờ anh ta ít động tâm với người phụ nữ bình thường, trừ phi là người phụ nữ thường xuyên xuất hiện trong TV hay người của vương thất, thế gia siêu cấp, nhà giàu có.
- Vậy cũng đúng, chúng ta vào thôi, sư huynh.
Tống Uyển Nhi cười quyến rũ, làm nũng nói.
- Đợi một chút, hai người gạt tôi, hai người không thương tổn được người Mạc gia chúng tôi.
Lý Thi Vũ thấy hai người sắp đi, bỗng nhiên nói.
- Vì sao lại nói như vậy?
Tống Uyển Nhi nhướn mày, nói với vẻ đầy hứng thú.
- Nếu hai người thật sự giết không ít người Mạc gia, hẳn là sẽ không giết một phần, để lại một phần, ngoài ra nếu hai người thật sự giết không ít người Mạc gia, đã không cần thiết phải mang tôi tới đây.Lý Thi Vũ nói.
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi mang cô tới đây phần lớn là muốn uy hiếp Mạc Phàm, nhưng người Mạc gia càng dễ uy hiếp Mạc Phàm hơn cô, hai người chỉ đưa cô tới phần lớn là vì Trương Siêu biến thành cô tiến vào Mạc gia cũng không thành công.
Cô ở bên Trương Siêu lâu như vậy, Trương Siêu cao hứng hay mất hứng cô biết rỗ, chắc chắn bây giờ Trương Siêu không vui.
Cho nên cô kết luận Trương Siêu thất bại rồi.
- Lý Thi Vũ, cô vẫn khiến người ta chán ghét như trước, không sai, chúng tôi không thành công, nhưng đợi chúng tôi giết Mạc Phàm, trước đó có thành công hay không đều không quan trọng.
Trương Siêu nhíu mày nói.
- Giết Tiểu Phàm, chỉ dựa vào hai người sao?
Lý Thi Vũ ngồi dậy, lạnh lùng nói.
Tuy cô không phải đối thủ của Tống Uyển Nhi, cũng không biết Trương Siêu và Tống Uyển Nhi bái sư phụ ở đâu, nhưng cô biết thực lực hiện giờ của Mạc Phàm.
Đương kim thế giới, đến này còn chưa xuất hiện người và nơi có thể giữ Mạc Phàm lại, Trương Siêu và Tống Uyển Nhi lấy gì để đối phó Mạc Phàm?
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi nhíu mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.
- Cô cảm thấy vì sao chúng tôi lại mang cô tới đây, chỉ cần Mạc Phàm có thể tìm được nơi này, vậy anh ta ở lại đây đi.
Tống Uyển Nhi cười tự tin nói.
Cô ta mới nói xong, bỗng nhiên sắc mặt Trương Siêu thay đổi, thân thể anh ta nhoáng lên một cái đến bên cạnh Lý Thi Vũ, bắt lấy Lý Thi Vũ đẩy ngã vào trong huyết hồ đến bên cạnh Tống Uyển Nhi.
Cũng đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]