Nghe thấy giọng nói, Trần Phàm Không quay đầu lại nhìn theo bản năng, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, trong chớp mắt vô cùng khó coi.
Chỗ Trần Phàm Không nhìn, hai bóng người không nhanh không chậm đi từ trong rừng cây ra.
Hai người đều mặc tây trang, một người da đen một người da trắng, một người uy vũ cường tráng một người gầy gò, phong cách khác biệt nhìn thấy rất rõ.
Trong đó người da trắng để râu quai nón một tay cho vào túi vươn ra, ông ta đến chỗ nào, bất luận là cỏ cây đều như nghênh đón quốc vương của mình, lan tràn về phía ông ta.Không chỉ như vậy, cỏ dưới chân đám Mạc Phàm cũng sinh trưởng một cách điên cuồng, chỉ trong phút chốc đã bao phủ chân bọn họ.
Trái lại Mạc Phàm còn tốt, Âu Dương Nhược Tuyết thì hơi híp mắt, trong con mắt tràn đầy lửa giận.
Không đợi cô ta mở miệng, Trần Phàm Không nắm chặt tay, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.
- Charlieson tiên sinh, Rudy tiên sinh, sao hai người lại ở đây, không phải nói một tuần sau sao?
Trần Phàm Không nắm chặt tay, trầm giọng nói.
- Sao chúng tôi đến đây à, chuyện này thì phải hỏi ông ấy chứ, không phải ông dẫn chúng tôi tới đây à?
- Còn nữa, không phải một tuần sau là ông bàn với Edward sao, ông đâu bàn với chúng tôi đâu?
Charlieson để râu quai nón hơi nhếch miệng, cười nói.
- Ông!
Trần Phàm Không nhíu mày, trong mắt hiện lên giận dữ.
Hai người này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689627/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.